Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2019
Tựa vào bờ
Bị quay lại cảm giác những ngày ko chịu nổi quá tải chục năm trc ở Y360
Tìm chỗ vắng để nghỉ, trú, ẩn
Vẫn còn chỗ này dù thực ra còn trống tênh gấp bội chỗ khác
Không than phiền gì về thế giới dẫu phát mệt về bị những sân si nhằm đến cọ quẹt
Là mình rồi sẽ ổn thôi, cần tập dưỡng thêm về tốc độ buông xả
Từ chỗ tổn thương như xưa đến giờ ko hề tổn thương vặt vãnh, nhưng vẫn còn khó chịu không nhanh xả trôi xong
Tập dưỡng tiếp
Sân si không nảy được từ mình nhưng cũng ko tránh được từ ngoài
Vậy thì tập kệ nhanh hơn nữa chứ sao
Rất tiếc những khoảng thời gian, năng lượng sống bị hoài phí vô nghĩa chỉ vì mình chưa giỏi thả rơi thật nhanh
À, câu quay đầu là bờ, hiểu rồi, bờ là mình thôi, là một bản thân mình an tĩnh...
Thứ Hai, 25 tháng 11, 2019
ĐIỀU TƯƠI ĐẸP THỰC RA NHIỀU CÔNG DỤNG
Công dụng của điều tươi đẹp
Không chỉ làm vui bừng bừng
Ngay khi nó đang rộ nở
Mà sau còn rất vô cùng
Thí dụ giữa khuya trằn trọc
Bỗng dưng ký ức tràn về
Nhắc một phút kia từng có
Êm ái trào như chưa ngừng
Hèn chi có lần ngọc nát
Hồn rưng rưng mọng trên mi
Mà không oà trôi buông bỏ
Nguyện giữ lành nét ngọt bùi
Rồi nhiều tháng ngày xô dạt
Trí nhớ phai theo tóc sương
Chợt thức giữa khuya hồi ức
Ru yên mộng ngọc đêm trường
Thế đấy những mùa tươi đẹp
Thiêm thiếp lắng trong đáy đời
Ngỡ quên hay là nhoà nhạt
Một khuya dậy về ầu ơi
Thứ Năm, 31 tháng 10, 2019
PHÉP SO SÁNH ĐÙA THÔI
Có những ngày hạnh phúc hơn ngày khác
Dù cuộc đời chỉ có một chiều xuôi
Rồi so sánh biết là vô nghĩa
Cứ thản nhiên vui trọn kiếp người
Em cũng biết giây phút là để nhớ
Để khi chùng mình dựa lúc vui thôi
Và so sánh thực ra là ảo giác
Bởi mai kia buồn cũng hóa ấm rồi
Mình so sánh xong rồi mình hiểu dại
Phút trôi qua đóng mốc một nét cười
Dâng trên mắt vào một ngày mình nhớ
Mình đã vui ngợp thở giữa lặng trôi
Có những ngày thật ấm hơn ngày khác
Dẫu không so, ký ức cũng khắc rồi
Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2019
CHUYỆN NHỚ
Mạnh mẽ nhất là cái người nói nhớ
Đánh cược lòng mình mà không sợ vết đau
Mát lành nhất là cái người hiểu nhớ
Nhận với lòng mình mà không lụy nhau
Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2019
MỘNG DƯỚI HOA
Đêm qua mơ một giấc mơ thật dài, thật đẹp
Trong đó dường như trở lại tuổi 35 cùng một người bạn
Trong đó dường như trở lại tuổi 35 cùng một người bạn
Giấc mơ tiếp nối đúng cảm giác thời điểm ấy, diễn biến như một ngã rẽ khác của đời, với kịch bản đúng là trong ước mộng thực có lúc ấy
Điện thoại hỏi bạn có ổn không như vẫn từng gọi mỗi lần linh cảm (đúng hơn là thường gọi cho bạn ấy ngay thế sau một lần liên tục cảm thấy cần gọi bạn mà cứ không làm, rốt cuộc đó là bỏ lỡ đám tang bố bạn vì quan hệ hai bên ko có kênh nào chung để biết tin)
Bạn rằng đang vui vì cũng mới nhớ tới mình
Trùng hợp vẫn y như chưa từng qua mười mấy năm từ đó và thoải mái trò chuyện như thời tuổi ấy, như chưa từng bẵng đi mấy năm qua
Trùng hợp vẫn y như chưa từng qua mười mấy năm từ đó và thoải mái trò chuyện như thời tuổi ấy, như chưa từng bẵng đi mấy năm qua
Rồi cả ngày nay trôi qua với những liên hệ từ khá là nhiều bạn bè, quan hệ được vun ấm áp, được "kết nối lại" sau những khoảng dài cách biệt, ngăn trở
Có những ngày mà dòng chảy của nó gồm những chùm sự kiện cùng motiv
Tin đi, dù chả hề mê tín
Tin đi, dù chả hề mê tín
À, vẫn luôn mong ước sự an hòa cho quanh đây, như hôm nay 😍☘😍☘😍☘
Thứ Ba, 27 tháng 8, 2019
CHỀU MƯỜI TƯ THÁNG XÁ NỢ TRONG ĐỜI
Không rộn rã và không trầm quá
Chiều mười tư như thế cũng vừa
Đủ ngơ ngẩn giữa vô thường còn mất
Đủ ngộ ra vẫn chưa nguội buồn vui
Chiều mười tư hồn xá vướng víu rồi
Lưu cách gỡ đỡ nặng lòng mai mắc
Còn biết nắng rớt trên da nồng ấm
Chắc trần gian mình còn lắm bổng trầm
Chiều mười tư nôn nao một chữ rằm
Xôn xao mí mấy mùa rưng rưng nhớ
Rớt chữ nhạt, thương ngợp từng nhịp thở
Nốt mười tư, mai thanh thản giữa đời
Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2019
TRÀ ĐÁ VỈA HÈ
Quán cóc liêu xiêu một câu thơ...
Đinh ninh đấy là câu hát chứa đựng hồn thơ những quán trà đá vỉa hè Hà Nội cuối thu
Lúc ấy trời nắng mơ thi thoảng sót lại trong chuỗi mùa thôi nắng
Những cốc trà đá bị thay dần bởi trà nóng
Trà đá vỉa hè
Trà đá quán cóc
Thứ trà ấy không tính là sang trọng nhưng vẫn đủ tư cách hàng mỹ vị
Trà đá phải vỉa hè mới đủ phiêu bồng nắng gió xênh xang tâm tưởng
Không dám nghĩ 10 phần sạch, điệu cả 10 như trà nghệ nhân tiền triệu pha ở nhà, trong phòng trà, nhà hàng cao cấp
Không bao giờ là trà ướp hoa dẫu trà hoa ngũ hương là thú chơi truyền thống xứ này
Là trà không cao cấp, cốt cách bình dân kịch bảng đôi trăm một cân
Nước không xanh óng như trà sang, càng không màu trà nhuộm, chỉ cứ vàng mơ đổ sắc sang vàng mật
Vị thì náo loạn theo thời thế thật thật điêu điêu
Tinh lưỡi thì nhận ngay ra đâu là đắng vị lá sao hậu ngọt khác với đắng nghét hóa chất, ngọt đường hóa học, mỳ chính
Rồi tùy mà bỏ lại cốc trà điêu, trả tiền đứng lên hay hoan hoan hỉ hỉ nhẩn nha vài cốc trà còn thật lòng chủ khách...
Trà đá hay hơn trà nóng ít nhất ở chỗ uống nhạt hơn, dễ nhận ra thật giả hơn
À, người bán hoặc cũng nhầm vì có thể chưa từng biết trà ngon, trà sạch, hoặc cũng vì lãi lờ vỉa hè khách tạp mà bán chè bẩn
Người uống mà tinh lưỡi, chủ quán quen thì có thể nhắc nhỏ một lời, rồi lần sau không còn thấy trà sai nữa
Thật vui vì cái tâm chủ quán biết mến trà, giữ danh trà đá Hà Nội
Trong lòng phố luôn còn lại nhiều quán trà đượm tình, tinh tế như thế
Trà đá vỉa hè Hà Nội giờ có thể do chủ yếu người lao động nhập cư bán vì vừa vốn, nhưng vẫn còn những bà, những chị Hà Nội gốc đây đó mến nghề, thích không gian xuề xòa êm ả của quán cóc vỉa hè mà giữ nghề
Những chị Lan Trần Xuân Soạn, bà gầy Hàng Chiếu, Hường già - Thành Te Thái Hà, Ông Già Thanh Xuân Bắc, Ông Già dốc Hàng Than... vẫn còn là thương hiệu lan truyền...
Bình dân mà tài hoa, đấy là dân trà đá vỉa hè Hà Nội, cả chủ lẫn khách
Phố Hà Nội mà không có trà đá vỉa hè? Thật không hình dung được.
Về đây mà hớp ngụm trà đá cho hiền từ tâm ra mắt ra khắp con người...
Thứ Năm, 27 tháng 6, 2019
KHÓI SEN
Nói rất thích cũng không hẳn lẽ
Chỉ là vui như khói quấn lúc gần
Không nao nức và cũng không mờ lặng
Tận thẳm sâu dìu dặt một cung ngân
Mùa sen nở rồi mùa sen rã
Giữa bàn tay vương một nét hương nhuần
Miền an tĩnh là khi thầm ấp mặt
Vào lòng tay, khép mí, chợt ân cần
Mặn mà náu giữa nắng mùa rờ rỡ
Thắm sắc trầm trong óng ả đường tơ
Mùa sen nở rồi mùa sen từ tạ
Chạm hồn hoa, thương ở lại giữa lòng
Thứ Ba, 26 tháng 3, 2019
CHÚNG MÌNH TOÀN THẾ ĐẤY QUỲNH ƠI
Không bao giờ em ước nó bằng vàng
Dù lúc núng cũng muốn bằng kim loại
Dẫu lạnh băng hay tan tành nóng chảy
Cũng đỡ cực hơn máu đỏ, thịt mềm
Rồi ăn năn, thở trộm một hơi êm
Ước khờ dại may không thành đời thực
Tim sắt đá ai cần nâng niu mãi
Phút hiểu anh biết thổn thức bằng gì
Em chẳng trách Xuân Quỳnh mềm yếu nữa mà chi
Kiếp nghiệp tình đời đâu riêng nàng nghẹn thở
Đàn ông, đàn bà tim nào cũng lỡ
Đã sinh ra bằng máu thịt cả rồi
So lệch cứng, mềm cũng chỉ khoảnh khắc thôi
Ước chi dại cho tan mùa hoa bướm
Thôi dẫu núng cũng cam lòng tự vững
Chẳng ham chi bỏ máu đỏ thịt mềm
26/3/2013 #editthocu
Thứ Ba, 12 tháng 3, 2019
CẦU VỒNG CƠN MƯA CŨ
"Ta bỗng giữa mùa Xuân cũ
Mắt người ấm sắc nắng say"
"Đôi lúc giữa lòng chợt hiện
Một sắc cầu vồng long lanh
Từ cơn mưa mùa xanh cũ
Tinh khôi về sớm mai này"
"Chẳng xa xôi trôi đâu được
Bởi đáy lòng vẫn ngún đây
Cách mấy mươi thì xuân ấy
Chạm vào nắng lại ấm tay"
Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2019
THUA MÌNH TÝ CŨNG TỐT THÔI
1.
Đôi lúc cũng hiểu ra mình vẫn mệt dù buông tham sân si nhiều phết rồi là vì mấy chữ "chẳng cam lòng" ở những việc ngoại thân như con cái, người thân. Vì việc bản thân thì buông phát một rồi thôi, chỉ còn việc ngoại thân ấy. Ngoại thân xa xa hay xa quá cũng bỏ sạch từ lâu, thi thoảng đu trend kiểu thượng đỉnh chỉ để luyện game tư duy tí chứ chả nặng lòng gì.
Biết đủ ở chỗ nào nhưng cứ không cam lòng cơ, cứ xót xa cơ, cứ đớn đau cơ, cứ chìm nổi cả trong giấc mơ cơ. Quen bươn lên như con gà mái xù lông vì giữ ổ, giờ buông là cực gian nan. Thậm chí có lúc nghĩ khéo chết cũng ko nhắm đc mắt cho mà xem.
Việc gì đặt trước nhẽ sinh tử cũng buông được cái roẹt, trừ mấy chủng việc ấy.
Tập buông đấy, vẫn tập đấy, nhẫn nại chịu đựng kìm lòng lắm đấy, nhưng trầy trật đến tận từng tế bào.
2.
Lại cái tội gặp chuyện gì lòng muốn buông đi, tránh đi vì chỉ là chuyện rất riêng, rất sâu trong tim mình, trong tâm hồn mình thôi thì lao ngay vào chiến đấu "vượt lên bản thân".
Biết là có thắng 99 cũng lỗ mịa 101 mà cứ cố gắng. Buôn mình mình lỗ, nín mình mình thua.
Lắm lúc sực tỉnh, ơ, tội gì cứ phải thắng bản thân? Thua bản thân một lúc, một trận đi, cũng là biết thương mình, là biết sống thật với mình mà.
3.
Rồi cũng hay thừa nhận với lòng mình, bỏ qua tốt xấu, thiện ác, hay dở
Cũng đỡ lắm...
Tu cũng có lúc nghỉ tý để tỉnh táo mà xốc hành trang
Mà ngắm một vệt khói trầm, mà cho lòng mình xuôi con nước tý
Mình là người chứ thánh đâu mà phải trong vắt
Cho ấm áp tý, mai đau chịu sau
Thứ Bảy, 16 tháng 2, 2019
GIÁ THẬT PHÙ VÂN
Lắm lúc cũng cần về đây để thật thà nhận một phút lòng đang buồn
Nỗi buồn tái phát
Buồn rất thật thà
Buồn rất bản năng
Những lúc không buồn trong thứ xúc cảm tổn thương ấy thường vì mình biết cách chống đỡ để sống sót chứ không vì mình đã giỏi tránh nó
Vì mình vẫn da thịt biết nắng biết mưa
Vẫn biết mình đàn bà
Vẫn biết đời này nhiều thứ trốn được chữ phiền chứ không xóa trắng được vết chạm của cõi nhân gian thường lệ
Buồn chứ
Buồn ở sâu
Bảo phù vân là lý trí thôi
Nỗi buồn tái phát
Buồn rất thật thà
Buồn rất bản năng
Những lúc không buồn trong thứ xúc cảm tổn thương ấy thường vì mình biết cách chống đỡ để sống sót chứ không vì mình đã giỏi tránh nó
Vì mình vẫn da thịt biết nắng biết mưa
Vẫn biết mình đàn bà
Vẫn biết đời này nhiều thứ trốn được chữ phiền chứ không xóa trắng được vết chạm của cõi nhân gian thường lệ
Buồn chứ
Buồn ở sâu
Bảo phù vân là lý trí thôi
Thứ Ba, 5 tháng 2, 2019
THẦM THÌ MÙA XUÂN
Một xứ vắng vẻ để về tựa lưng mà thiêm thiếp chìm vào lặng lễ là rất cần
Mùa xuân về, năm mới tới
Muốn thật tĩnh mà nghỉ ngơi trong tâm trí nhưng bề bộn xiết bao, cả những quặn lòng
Yêu thương xa xót, ghét hận đủ cả
Về đây để thực hiện quyền được buông xả sống với chính mình
Mùa xuân về rồi, mình ngại ngần nói ra ý nghĩ rằng mùa nào cũng vậy thôi giữa dòng đời
Nói ra được rồi cũng dịu hơn
Cuộc đời thực ra nhiều xót xa quá dẫu là xuân
Mùa xuân về, năm mới tới
Muốn thật tĩnh mà nghỉ ngơi trong tâm trí nhưng bề bộn xiết bao, cả những quặn lòng
Yêu thương xa xót, ghét hận đủ cả
Về đây để thực hiện quyền được buông xả sống với chính mình
Mùa xuân về rồi, mình ngại ngần nói ra ý nghĩ rằng mùa nào cũng vậy thôi giữa dòng đời
Nói ra được rồi cũng dịu hơn
Cuộc đời thực ra nhiều xót xa quá dẫu là xuân
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)