Thứ Hai, 15 tháng 10, 2018
NÓNG LẠNH THẾ MÀ HÓA THÀNH HƯ ẢO
Chuyện đời có khi như lửa
Bùng thiêu đau đớn tâm can
Lại khiến lòng thành băng đá
Buốt tê nhìn cõi nhân gian
Trân trân thân mình trong lửa
Đá lạnh giữa lòng bỏng sâu
Ờ mà qua dăm ngày tháng
Lửa tàn, băng tán, nhạt đau
Kiếp nào chẳng biết ví đâu
Bận kiếp này tìm an lạc
Thân tâm chạm nóng chạm rét
Nín mình mà giá băng tan
Chỉ nín thôi mà hóa được
Kể cũng được nhàn thân ta
Ờ làm biếng xô với đẩy
Nắng mưa gieo một hòa ca
P/s: Hoa dại trong vườn ngoại. Hái vào cắm ở hiên nhà lấy thơm.
Thứ Sáu, 12 tháng 10, 2018
NỐT TRẦM DÌU DẶT
Sau đỉnh sóng khép lòng lắng lại
Ký ức mở kho xếp những ngấn vui vào
Khe khẽ thở một nhịp đi dìu dặt
Phút phai phôi đắng đót, chắt ngọt ngào
Trên đỉnh sóng đã tận cùng phiêu lãng
Chạm bình an nơi ngấn nước lặng trào
Cung ngân vuốt một tùy trôi thư thái
Thả mình vào nhè nhẹ lao xao
Sau đỉnh sóng tự lắng mình ngồi lại
Biết an nhiên theo ấy chợt lan về
Ba Vì 10/2018
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)