Không rộn rã và không trầm quá
Chiều mười tư như thế cũng vừa
Đủ ngơ ngẩn giữa vô thường còn mất
Đủ ngộ ra vẫn chưa nguội buồn vui
Chiều mười tư hồn xá vướng víu rồi
Lưu cách gỡ đỡ nặng lòng mai mắc
Còn biết nắng rớt trên da nồng ấm
Chắc trần gian mình còn lắm bổng trầm
Chiều mười tư nôn nao một chữ rằm
Xôn xao mí mấy mùa rưng rưng nhớ
Rớt chữ nhạt, thương ngợp từng nhịp thở
Nốt mười tư, mai thanh thản giữa đời
DVD sang thăm nhà, thưởng thức thơ hay, xin chúc chủ gia An Thảo thân tâm an lạc!
Trả lờiXóaNhững mong xá nợ trong đời
Lạc an rộng mở gọi mời bước chân!