Thứ Năm, 22 tháng 5, 2014

NHÀI LẠI NGÂN MỘT MÙA TRẮNG NỮA KÌA


Rồi nhài cũng đơm hoa nắng
Trắng trong hương toả khắp lòng
Chẳng còn bận phiền gì nữa
Thả trời vào đất mênh mông

Một nụ nhài vào mùa lặng
Trắng miên man hé mộng thầm
Hương dìu tháng ngày qua phố
Về miền cổ tích thong dong

Rồi nhài cũng ngân nga trắng
Rồi mùa cũng trổ hương lòng
Rồi mình cũng theo chiều gió
Nhận ra một lối nắng trong

Thứ Ba, 20 tháng 5, 2014

LÁ SOI ĐÁY SÓNG



Lá soi đáy nước khoe sắc thật
Người soi mắt người nhặt nét chân
Trăm năm chữ tín dựa tâm tín
Từng khắc nhân gian dựa nghĩa ân

Nhói đau dựa phút chung êm ấm
Buốt giá dựa phen thắm lửa nồng
Tan thành cát bụi không chừa được
Trống huyênh phía vỡ chữ tín lòng

Ừ thế trần gian lời tan trước
Ngọc châu tín nghĩa đọng muôn trùng 
Biết không còn mãi mùa tin cẩn
Mà ngong sông cũ chẳng đục dòng 

Thứ Hai, 5 tháng 5, 2014

CẤM CHỈ ĐỜI ĐỜI TÊN BÂN THỊ


Truyền đời con cháu nhà Chuồn ta
Không bao giờ được đặt tên là
Bân Thị kẻo mà nghe đời chửi
Vụng thối thây, đỏng đảnh bỏ cha

Truyền đời con cháu nhà Chuồn ta
Không bao giờ chứa chấp dâu là
Bân Thị kẻo mà mưa với nắng
Lẫn lộn giữa hè rét chết cha

Truyền đời con cháu nhà Chuồn ta
Hễ phạm tội danh rước đứa là
Bân Thị về làm ôsin lởm
Tan nhà nát cửa, chớ kêu la!

P/S: 
Năm nay thời tiết kiểu điên gì mà nóng lạnh tùm lum, Hà Nội mỗi ngày đổi mùa mấy trận không theo hệ thống cống rãnh nào sất. Khí trời độc hơn trứng thối, ốm đau khắp lượt.

Sáng nay ra phố vô số người trời không mưa mà mặc áo mưa để chống gió Bân Thị lộn về. Nhà Chuồn tôi tí chết rét vì không có bất kỳ loại áo mưa nào mang theo.

Xem ra năm nay hạ còn thế này thì Thu HN chả chắc còn mà khoe đặc sản thời tiết!

Thứ Năm, 1 tháng 5, 2014

GỬI MỘT NGƯỜI ĐỌC CON CHỮ NƠI ĐÂY





Nếu quan tâm và nhạy cảm quá
Chúng ta đừng đọc FB của nhau
Những ý nghĩ như nước chảy qua cầu
Mai sẽ là cũ kỹ

Phút chệch choạc đường đời
Bột phát thốt ra như thế
Còn lại trong lòng nhau như một vết xước sâu

Nếu nhạy cảm vì quan tâm quá đến nhau
Mình ra phố
Cafe và chém gió
Những thanh âm, những lặng im mờ tỏ
Không làm khó quá nhiều
Mọi chi tiết đều dễ hiểu gấp bao nhiêu

Những ý nghĩ tuôn tư duy lộ thiên về miền đằm chín
Sáng mai dậy đã ngạc nhiên tan biến
Vào con chữ đêm qua
Lại chợt âu lo chữ nghĩa chẳng trôi xa
Quanh quẩn giữa lòng người
Bởi quan tâm và lỡ đọc

Thôi cứ đọc bởi lòng muốn đọc
Bởi muốn cận kề mỗi thoáng mây xa
Chỉ xin đừng lấn cấn chữ viết ra
Sống động là sau phút đó
Nhớ tin rằng trái đã chín cỡ nao
Đã thơm ngọt độ nào
Bởi tất yếu quan tâm sẽ gặt mùa ấm áp

Đọc rồi biết trước khi chiều dịu mát
Đã qua sáng mưa, trưa nắng thế nào
Xin chớ bận lòng phút sông chảy rác rều

Dẫu chỉ vì quan tâm mà nhạy cảm.