Nói rất thích cũng không hẳn lẽ
Chỉ là vui như khói quấn lúc gần
Không nao nức và cũng không mờ lặng
Tận thẳm sâu dìu dặt một cung ngân
Mùa sen nở rồi mùa sen rã
Giữa bàn tay vương một nét hương nhuần
Miền an tĩnh là khi thầm ấp mặt
Vào lòng tay, khép mí, chợt ân cần
Mặn mà náu giữa nắng mùa rờ rỡ
Thắm sắc trầm trong óng ả đường tơ
Mùa sen nở rồi mùa sen từ tạ
Chạm hồn hoa, thương ở lại giữa lòng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét