Thứ Hai, 21 tháng 3, 2011

VÌ MÀY TAO PHẢI ĐÁNH TAO

MUỖI. Cái gì đó không đáng để nói, không đáng bận tâm, dễ dàng vượt qua, dễ hoàn thành, dân Hà Nội và vài tỉnh lân cận hay bĩu môi nhả tiếng: "Muỗi!". Khinh con muỗi bé, đập phát chết tươi mà.

Đùa à. Mình không dám chủ quan khinh địch. Nó mà chọc cái vòi, nhẹ thì ngứa giãy, nặng thì ngắc ngoải vì sốt xuất huyết. Con gái Hà An ngày 20.11.2006 tưởng đã vĩnh viễn rời tay mẹ vì căn bệnh đáng ghét đó. Nghĩ lại mẹ cháu còn lạnh gáy.

Ngày còn thênh thang chân tay, nghĩa là hội độc thân vui vẻ, chả vướng gì ai, nghe vo ve, chả cần biết trong hay ngoài màn. Lười. Trùm chăn kín đầu là yên tâm khò. Lại còn tự nhủ: mình không sát sinh. Vớ con bạn gấu hơn xui mình, giết làm gì, mày ráng bắt nó nhẹ nhàng vào, ngắt cánh là xong. Giỏi nữa, mắt tinh thì ngắt cái vòi nó là tiệt nọc. Nó giỏi chứ mình thì chưa làm được lần nào. Chưa kịp ngắt cánh con nào đã lấy chồng, có con rồi. Mất hết cả cơ hội. Chẹp!

Mất chứ còn gì. Mới cưới thì chồng lo dém màn, bắt muỗi. Tay chồng to như cái bàn vồ, đập phát nào dính chấu phát ấy. Mình học được theo chồng vụ đón đường bay của muỗi để đập. Ngon lành. Hơi đâu mà bắt. Còn muốn di cho nát bét ấy. Dám đốt con tao à.

Biết khoái cái câu: Vì mày tao phải đánh tao, vì tao tao đánh cả tao lẫn mày.

Đẻ tới mống thứ 2 thì thiên hạ hiện đaị hoá ngút trời. Vợt muỗi Tàu cải tiến liên tục. Từ một chữ A đến hai chữ A to chành bành trên mặt vợt. Từ vợt con nổ tung, con khẩy mũi cười nhạo, đến chỗ dính phát một. Muỗi nổ như pháo hoa, còn khét thơm cả mũi. Khoái trá. Bõ hờn. Một phát vung tay toi ngay 7 mạng.

Đêm qua quên mang vợt để đầu giường, nghe vi vi vu vu, bật dậy ngay, điện sáng, thao tác tay mãi mới chụp được "con đĩ" muỗi (nó đốt thằng cu Tý thì nó phải là... muỗi cái). Hết vo ve nhé.

Yên tĩnh được lập lại. Duỗi chân, duỗi tay, ngủ tít nữa thôi. Vậy mà thao thức. Thao thức nhớ mẹ mình xưa. Đêm muỗi, màn xô, đèn dầu bóng quả trứng, nhẹ nhẹ bước qua người con để hớt từng con muỗi. Sáng hôm sau lòng chân bóng xác muỗi khô ngang dọc. Bao năm tháng rồi, sao con không quên được cảm giác hơi ấm của mẹ lướt qua, gấu quần mẹ quệt nhẹ. Và lần nào con cũng giả ngủ để tận hưởng tình yêu của mẹ.

17 nhận xét:

  1. Đọc hay lắm. Chả còm được gì. Nói là tớ đã đọc và dừng lặng mấy giây ở câu cuối.

    Trả lờiXóa
  2. Phụ nữ mình lâu lâu hay ca cẩm chưa kịp...thì đã...chồng con, ha ha ha.
    Nhưng mà chỉ là ca cẩm thôi, chứ còn kịp chán, cứ muốn là kịp hết hén chị.
    Cái vụ giả ngủ, sao trẻ con nào cũng từng giả ngủ để tận hưởng mùi hương của mẹ, bàn tay của mẹ. Em đoán mấy nhóc bây giờ cũng vậy đó chị ơi

    Trả lờiXóa
  3. @ Lana:
    HUG
    Lúc con bị đốt tớ cũng nhớ mẹ quá.

    @ Moon:
    Nó cũng y ta em ơi. Chị biết nó giả vờ và cũng xử sự y như mẹ ta xưa.

    Trả lờiXóa
  4. 1. em cũng thích ngắt giò con muỗi cho nó bò lết lết chơi.
    2. em cũng thích giả vờ như thế.
    3. Sg âm u, người đang lù đù, đọc bài này nhớ Mẹ :((

    Trả lờiXóa
  5. Chi tiết tình cảm thì hai bạn nữ nói trước rồi.
    Còn chi tiết vui cười nè: tay ông xã to như cái vồ, Hỏi bạn chớ, cái vồ có phải là cái để đập đất ải không? lâu quá hơi quên. Nếu mà như cái vồ thiệt thì nếu giận, ông ấy chỉ cần dứ cho một phát cũng đủ hãi, he he...
    Con muỗi cười khẩy, một đòn chết bảy, con đĩ muỗi đốt thằng cu Tý...
    Bạn Thảo xài hàng độc không.

    Trả lờiXóa
  6. @ Mía em:

    HUG

    Mà đỡ ho chút nào chưa rứa.
    Có nghe ai bày kiếm gan muỗi rang muối gừng ngậm trị ho chưa?

    Trả lờiXóa
  7. bài thuốc của chị à :)
    Em vẫn còn ho, như sấm. Chả thèm thuốc gì luôn

    Trả lờiXóa
  8. @ Bác Đỗ:

    Dạ, cái vồ đó đó bác. Hàng xóm có khi còn gọi tay chồng bả là cái "bàn vả" (vô mặt) nữa ạ. Hì

    Lúc viết em hay nghịch ngợm, ăn nói tếu táo chút cho xả xì-chét.

    Vụ để muỗi "cười khẩy" thì em chế ra.

    Vụ "một đòn chết bảy" là em thuổng trong một câu chuyện cổ tích đọc từ bé xíu (cậu bé vung thắt lưng đập chết 7 con ruồi nhưng khi cậu thêu dòng chữ đó lên thắt lưng thì đã doạ đuổi được một tên khổng lồ khờ khạo).

    Vụ "con đĩ muỗi" thì là do ngoài đời chúng bạn tếu quen miệng ạ. Thí dụ hồi có con Bạch Tuộc ở Đức thì chúng em tìm hai củ khoai (hihi) cho "con đĩ chuột" gặm để bói đội nào thắng.

    Trả lờiXóa
  9. @ Mía:
    để chị rỉ tai cho em bài thuốc khác tử tế hơn nghen :D

    Trả lờiXóa
  10. Muỗi mà có thể nguy hiểm đến thế hả em?

    Trả lờiXóa
  11. @ Anh Thuỵ:

    Với em là vô cùng kinh sợ. Để em tìm bài về vụ kinh hoàng đó post lại bà con tham khảo.

    Trả lờiXóa
  12. Uhm, đúng là trẻ em mà bị muỗi sốt xuất huyết chích thì rất nguy hiểm. Mấy đoạn đầu thấy hung thần quá, đến đoạn kết thì như từ mẫu :))

    Trả lờiXóa
  13. @ Lu:

    Tức là 2 in 1 ấy. Ăn nhau về hậu mừ.

    Trả lờiXóa
  14. hãi nhất mùa hè, muỗi vừa nhiều đốt vừa đau điếng. Mà chúng toàn chọn bọn trẻ thịt thơm chúng chích. Hic... em biết lỗi tại em mắc màn hong kĩ, em hong giận con muỗi đâu , đập nó chết là xong, nhưng nhìn má con vẫn lấm chấm đỏ thì tức lắm :-P

    Trả lờiXóa
  15. Chị nhớ nốt muỗi đốt đầu tiên của Hà An lúc 2 tháng tuổi. Như thể trời sập vì xót con.

    Giờ chị post lại entry về sốt xuất huyết cho bà con cùng rút kinh nghiệm nhé.

    Chị đồng ý với em. Đập đứa nào chết toi rồi thì không thèm giận nó nữa. Hàhà

    Trả lờiXóa
  16. cả năm nay nhà e ko có khái niệm mắc màn khi ngủ, nghĩ thấy liều quá ;))
    c viết bài nào cũng hay, đọc mà thấy đc cả dòng thời gian trôi

    Trả lờiXóa
  17. @ P.Rock:

    Dẫu sao cũng nên có màn em ạ. HN bắt đầu nồm trời, sắp muỗi nhiều vô kể.

    Cám ơn em đã ủng hộ và động viên chị :)

    Trả lờiXóa