trong trái tim
nỗi giận
lan tràn
như cỏ dại
hoang tàng
trên cánh đồng yếu đuối
vương vất ngày và đêm
như quỷ trong lòng không siêu sinh nổi
chờ bàn tay người về hóa giải
hoặc đợi ta thừa nhận với chính mình
cỏ dại hoang vu trên cánh đồng
mình dại khạo khờ trong nỗi giận
mà khôn có hóa giải nổi đâu
quỷ với thiên thần lẫn lộn vào nhau
tự lúc biết mình sa về cõi lụy
trong trái tim một cánh đồng cỏ mọc
dại với khôn không gỡ được đượm buồn