Chủ Nhật, 13 tháng 3, 2011

CẢM GIÁC MONG MANH

Bỗng thấy mình cứ bơ vơ, cô độc khiếp đi. Thấy xung quanh xa lạnh. Thấy đời quay cuồng vần vũ và mình như hạt thóc lép vất vưởng trong đó.

Ghét cảm giác yếm thế nhưng lúc này thấy mình chênh vênh trên mép vực của những mất còn mà sức, tài đều ở mức  mỏng manh.

Mấy ngày cứ bơi lòng vòng trong những tìm tòi quan hệ để lo việc nhà. Diễn biến như thuận mà trong lòng cứ có gì xuội đi vì cảm giác yếm thế, yếm lực lần này.

Vẫn biết quanh mình chưa hũ nút, gợi đâu bật ra lối đấy. Sao cứ nặng đến đau thật ở vai, cánh tay.

Sợ những linh cảm rẽ nẻo bất thường lắm. Có gì đó nhắc cố lên, quyết lên để bươn qua. Có vầng mây nào đó vẩn che trong đầu. Nhủ lòng phải bứt lên đi mà quyết, mà hành động. Mình cứ ù ờ sao ấy, như trong giấc mơ sông chảy lờ đờ.

Ngó buồng chuối lắt lẻo chín cây mà buốt nỗi tháng ngày...

Mò về lại ngã tư phố quen gần hai mươi năm trước cửa cơ quan cũ. Ngã tư ngay trong lòng Hà Nội, dễ đi qua. Như không gian ký ức mãi còn đấy. Khi thấy lòng bất yên cứ muốn dựa về. Ăn vạ chị Dung mấy cốc trà nóng nhạt. Ăn vạ em Lan nắm xôi chả. Ăn vạ mây trời hơi gió những cảm giác thân quen. Về nhà qua những lối phố quen tưởng chừng nhắm mắt cũng lướt ngon. Cầu cho lòng nhẹ nhõm giữa những gần gũi thanh bình. Cảm giác lưu tới mấy ngày nhưng nhẹ nhõm chỉ đôi giờ là tuột mất.  

Chát chít buôn với người bạn xa xôi. Chữ thiền, chữ sự, chữ thanh tâm. Mới thấy bè bạn là để làm đầy nhau, chẳng kể chi trước sau trên dưới. Tự nhiên bắt đầu một chu kỳ mới của niềm tin vào những bao bọc của bè bạn giữa nhân gian dẫu vẫn thấy quanh mình vắng quá, quanh mình nhoà nhạt quá.

16 nhận xét:

  1. Cố lên, ngày mai trời lại sáng Cánh mỏng ơi :-)

    Trả lờiXóa
  2. Chị à,giữa những chu kì lên lên xuống xuống vô định này, cần phải có một hoặc nhiều cánh dày để tưng bừng lên, một là sẽ đẩy mọi thứ xung quanh nhạt nhòa tới bến, sau đó sẽ kéo màn nhạt nhòa, mở ra một quang cảnh mới rạng ngời tới bến luôn. Tiếc thiệt, bạn moon ở hơi xa, ha ha

    Trả lờiXóa
  3. Sao tự nhiên lại có vẻ tâm trạng thế nhỉ?

    Trả lờiXóa
  4. Mỗi lần thế này em lại kêu ca với đứa bạn, nó bảo em "Mày xuống đáy rồi, không xuống được nữa đâu, sắp phải lên rồi". Và quả thật sau đấy là những chuỗi ngày tươi đẹp mà em không ngờ đến :)

    Trả lờiXóa
  5. chị có muốn biết cảm giác cô độc hiện tại của em không?

    Trả lờiXóa
  6. Biết có một người ăn vạ được cả mây trời và hơi gió.

    Trả lờiXóa
  7. Ăn mày được bạn bè cái gì thì cứ tự do thoải mái đi. Bạn bè là nơi để mình ăn vạ những lúc 'quanh mình vắng quá' mà.

    Trả lờiXóa
  8. chị có tin là những nguời thực sự hiểu mình chắc chắn phải ở xa không.
    Em thì không tin vì em đang ở xa nhưng không hiểu chị. hehe
    hy vọng cái mớ ngớ ngẩn của em làm giảm yếm áo chút.

    Trả lờiXóa
  9. @ Titi:
    HUG
    Trời sáng, sẽ sáng. Tin mà.

    Trả lờiXóa
  10. @ Moon:
    Cám ơn em dù ở xa :)
    Chị đang làm như em bày này.

    Trả lờiXóa
  11. @ Anh Thuỵ:

    Em rơi vào một khoảng nhiều âm thanh réo gọi và đấu nhau quá ạ :D

    Trả lờiXóa
  12. @ Loe Loe Loe:
    Chị sẽ thử trải qua để tới điều gì yên ả hơn :D

    Trả lờiXóa
  13. @ Bác Đỗ:
    Món này gọi là chết không chừa sến ạ :D

    Trả lờiXóa
  14. @ Lana:
    những lúc yếu lòng tôi dựa vào nhau

    Trả lờiXóa
  15. @ JG:

    Chị tin chứ. Người ta cmt đó.
    :D

    Trả lờiXóa