Thứ Ba, 15 tháng 3, 2011

NHỮNG VÒNG SÓNG THÁNG NGÀY


1.
Tháng Hai rét lộc.  Mưa và gió gào xé đưa rét lộc về.

Trong di động tràn ngập tin nhắn ra đường trời mưa nhớ đội mũ và trùm áo mưa vì mưa hôm nay có thể là mưa axit do ảnh hưởng của phóng xạ từ Nhật. Chả tin là bao nhưng dĩ nhiên ra đường trời mưa gió tơi bời lá hoa thế này thì hâm à mà đi trần.

Lao lên bệnh viện, nhận ra mình cần bình tĩnh hơn, đây không phải sóng thần ụp vào. Đơn giản hơn nhiều: gió mưa vần vũ làm người ta kinh khiếp về những bất yên của đời này đang lan tràn khắp nơi và lòng mình đang cháy vì âu lo...

2.
Tinh mơ, bạn bày tỏ nỗi bực thay cho mình vì nghe tin mình bị nói xấu suốt mấy năm.

Bạn à, giờ bạn mới nghe thì bạn bực là phải, mình bực xong rồi, xong lâu rồi và mọi sự cũng chỉ còn trên miệng kẻ nói xấu. Cả những làn sóng tò mò khi nghe tin hot cũng đã chán trào dâng vì nguồn năng lượng môi mép ấy không đủ biến nó thành sóng thần. Nói thế có làm mình  xấu đi được đâu. Thông cảm đi, vì họ vẫn còn chưa có được cái họ muốn có bằng cách nói xấu mình thôi.

Vì sao mình không phản ứng để biện minh ư? Ừ, tin đồn là thứ cối xay gió, mình đâu phải Đông ki sốt mà đánh nhau chả vì đâu. Mình không tiếp thêm "nhiệt huyết" cho họ chế sôi, chế nổi hơn những chuyện thiên đường khiêu vũ với địa ngục mà họ muốn có thêm chi tiết để chứng tỏ, chứng minh không cho mình, không cho chính họ (vì họ quá hiểu) mà cho đại chúng. Mình không cho được, không nhường được cái họ muốn có vì mình không muốn có và chả có. Mình không bỏ đi và cũng không biết phải nói gì vì mình không từng ở trong chuyện họ vẽ vời và cũng chả liên quan gì.

Mình quen với việc cứ để yên rồi sóng thần hay bão cũng dần lặng khi nó hả cơn. Logic cuộc sống giản dị sẽ còn nguyên mà. Ôi dào.

3.
Những thương cảm dành cho cụ Rùa hình như đã xẹp nhiều trên báo chí trong nước và truyền thông quốc tế vì người ta hướng về Nhật Bản.

Người ta tràn xúc cảm, người ta hành động. Trái tim bung xoã những năng lượng yêu thương có đích hướng tới xứng đáng.

Người ta nhột, người ta nhắc tới những yêu thương cần tỏ ngay khi chưa muộn, những tha thứ cần thực hành ngay khi còn có thể là thông điệp của an hoà.

Mình cũng đớn đau trong lòng vì mình mang ở đó một nỗi buồn hay nỗi xót xa nào đó về ai đó đã làm mình tổn thương quá đỗi. Mình muốn thứ tha như từng học được ở nhau, mình muốn gửi thông điệp rằng mình không giận, không khinh, không gì theo hướng đó cả, hãy sống như cần sống đẹp đi khi còn có thể. Nhưng mình trân trọng những điều tốt đẹp từng tồn tại tới mức hành vi gửi đi thông điệp cũng phải thực sự xuất phát từ sâu xa tâm mình, tim mình thực sự. Tuy không trống vô cảm, có nhẹ nhõm hơn vì mình hiểu nhưng một năng lượng niềm tin đủ để biết rằng mình có thể thanh thản  gửi thông điệp một cách thực sự ý nghĩa thì không đủ.

Trải nghiệm này rất chậm rãi trôi qua con người mình, mình lắng nghe mình để thấy mình muốn gì, có thể làm gì, đáng làm gì... Có lẽ việc đó nhiều ý nghĩa với mình hơn là mình tưởng trước tới nay nên trải nghiệm mới diễn ra theo nhịp của làn nước trôi qua, thấm qua mình như thế.

Mình kiềm chế để không làm hỏng tiết tấu ấy. Nó là tiết tấu đặc biệt, chưa từng có với mình - kẻ vừa sống vừa chiêm ngưỡng đời này. Mình kiềm chế để không chết chìm trong nỗi khát khao viết hết nó ra tới tận cùng. Mình sợ nó qua đi vì không biết sau nó là gì, vầng sáng rực bình minh hay ánh chiều trầm dịu, hay lại là trống rỗng mà đặc quánh của bóng đêm. Mình lại cũng chả muốn còn nó nữa vì chịu đựng những đỉnh đáy của xúc cảm, dù dạng gì, cũng là trải nghiệm mình không ham muốn, dẫu biết nhờ nó mình sẽ hiểu mình hơn và chín hơn.

Dẫu sao mình cũng muốn những thứ tha cho đời này trọn nhịp hiền hoà. Buông bỏ là khó nhưng tự làm được. Thứ tha từ sâu thẳm cho cả những điều còn ý nghĩa hay chẳng còn để làm gì hoá ra như khát vọng vời vợi, đòi hỏi sự thật tâm từ mọi phía.

Có nghe thấu chăng!

16 nhận xét:

  1. "Trái tim bung xoã những năng lượng yêu thương có đích hướng tới xứng đáng".

    Tuyệt hảo !!!

    Trả lờiXóa
  2. "Trải nghiệm này rất chậm rãi trôi qua con người mình,...diễn ra theo nhịp của làn nước trôi qua, thấm qua mình như thế." Em lại chết đoạn này, em thích nhìn thấy và kiểm soát những tình cảm sâu lắng và chậm rãi như thế, dù lúc chúng ập vào mình thì mạnh mẽ khủng khiếp. Đúng là làn nước, nhưng là làn nước ngầm của đại dương :-)

    Trả lờiXóa
  3. Có nghe thấu (dù biết chả phải hỏi mình, ha ha)
    Chọc 1 tẹo cho hắn cười. Viết ra rồi ngày bình an nhé. Hôm nay lạnh và ẩm nữa đấy. Take care.

    Trả lờiXóa
  4. ẻn này siêu quá, sâu quá, em thấu chưa tới :)

    Trả lờiXóa
  5. Đọc xong chẳng biết còm gì. Rất giống tâm trạng của AT hôm qua. Thanks.

    Trả lờiXóa
  6. đứa nào tung tin nói xấu gì chị vậy?

    bố láo quá, sao nó không đến gặp em nhờ em phát tán cho nè

    nói xấu mụ này thì nguyên năm đến Tết vẫn còn chuyện

    Trả lờiXóa
  7. Bạn ơi, cuộc sống này là của mình, viết hết rồi vui cười lại. Bên nhà bạn Titi có câu ở tiêu đề nghĩ hay.

    Trả lờiXóa
  8. "Sóng" nào rồi cũng qua...bình an chị nhé!

    Trả lờiXóa
  9. Tản mạn nhiều vấn đề quá nhỉ? Thôi thì bình tâm lại đi em nhé!

    Trả lờiXóa
  10. Mặc kệ đi, ai làm điều gì xấu với mình thì họ sẽ nhận lại gấp đôi. Lu thì từ lâu rồi đã tập thật bình tĩnh khi gặp phải những tình huống xấu, và Lu có thói quen là đóng kín cửa lại, thế là ổn. Mình sẽ ko bị điều gì ảnh hưởng đến nữa.

    Trả lờiXóa
  11. @ Chị Bí:

    Lâu lâu lại có dịp để người ta yêu thương thuần khiết ra cộng đồng đến thế mà không phải ngó trước ngó sau dính đến chính trị, phạm thượng với bi quan bĩu môi gì đến thế chị nhỉ.

    Mấy bữa nay chóng mặt thực sự vì diễn biến, thông tin mang tên Nhật Bản chị ạ. Thú thật là em bắt đầu đau đầu nữa nhưng không thể nào ngó lơ.

    Trả lờiXóa
  12. @ Titi:
    Và những trải nghiệm này làm tim mệt theo nghĩa đen em nhỉ. Thôi, nó đến thì nó cứ đến...

    @ Lana:
    Ẩm quá, mưa rả rích u ám dễ Sợ.
    Con gái tớ Rubela rồi. Truyền nước hai ngày nay

    @ Mía:
    Siêu là siêu thế nào. Chỉ hơi thụt vào lòng thôi.

    @ Anh Cường:
    Cảm giác của những người cùng ở trong một không gian thời tiết, thời sự và có gì đó giống nữa cũng nên. hì. Cám ơn anh đã chia sẻ.

    @ Gấu;
    Chị kinh mầy :))

    @ Bác Đỗ:
    Vâng. Nếu là thân ái mới làm tổn thương được đến mức có dấu ghi và cũng vì thế dù xúc cảm diễn ra khó vượt nhanh nhưng cái lõi của những điều đẹp đẽ không mất đi nổi bác ạ. Chắc sẽ ổn, em mong thế.

    @Mẹ Mốc:

    Cám ơn em, cám ơn em. HUG

    @ Anh Thuỵ:
    Lúc này em bấn bíu nhiều sự nên đâm ra cũng yếu đuối. Hì.

    Trả lờiXóa
  13. @ Lu:

    Ừ, tớ cũng nghĩ gần giống Lu. Xem như chả may đụng phải.... ruồi bay. Mình có xấu thật mới phải đau mà chỉnh mình. Còn thứ này xem như nó gánh hạn khác đi giùm.

    Hồi đầu cũng ức lắm. Sau thì kệ. Mình chả làm gì thêm cho mỏi Mê. Cứ sống tiếp thôi.

    Trả lờiXóa
  14. Có thể đến một khúc nào đó của cuộc sống, mình sẽ quen với việc chọn lọc được sự việc để mình đáng quan tâm, đáng bận tâm. Cũng như nhanh chóng quen với việc chọn lọc được nơi nào đáng tin cậy để có thể chia san.
    Em sau này thích hai từ lắm chị, KỆ và BỎ, tặng chị hai từ đó để chị xử đối với những thông tin không làm mình cười được.

    Mong con gái khỏe mau nha chị

    Trả lờiXóa
  15. @ Moon:

    Lặng chờ trong mơ ớc về kungfu đó. Thừa nhận chị gian nan lắm mới ỡ đuợc tính cả nể, nhưng thói tin ngời như bản năng thì quá là .... bừa.

    Không biết ngày đó xa không ì lăắm khi thảng thốt thấy "giang hồ hiểm ác". Hì

    Trả lờiXóa