1.
Hình như mấy cái dây sạc điện thoại của mình ngon mồm lắm. Lũ chuột cắn nát không biết bao nhiêu lần. Đêm qua mỗi dây đứt thành nhiều khúc.
Rất có thể sẽ bôi mật, mỡ lên dây điện cho chúng cắn chết chùm luôn.
Chúng chết thì không phải là án mạng? Có là án mạng cũng mần. Hức.
Để chúng yên thì có ngày mình mất mạng. Đứt như chơi ấy chứ. Dây mạng internet hình như cũng không đủ điện giật chết lũ khốn nạn ấy.
2.
Những thứ chuyện lặt vặt thế này cũng có tác dụng làm bực mình. Nghe thế "tế nhị" nhỉ. Người ta thường hay cmt khi viết kiểu này là "bình tĩnh, đừng cáu vặt thế, ức chế quá...". Thân chủ ngại ngùng như thể không kiềm chế những "dục vọng tầm thường" ấy là còn đáng xấu hổ hơn cả... ăn trộm, giết người chả hạn. Hì. Nhưng nói ra dễ chịu lắm.
Thực tế cuộc sống là chuỗi vô tận những lặt vặt nhảm nhí như thế đấy. Những cái to đùng thì hoặc là vô vọng, hoặc là xử lý. Nhưng cái to thì lại "bõ bèn". Cái nhỏ thì tí tách rỏ như nước nhỏ mòn nhũ đá, mòn khát vọng, mòn mỏi... Không thích cái to và cái nhỏ - những thứ rầy rà, phiền hà và luôn luôn chả béo bổ gì.
Không thích cái to như đá núi cho bõ la, hoành tráng. Không thích cái nhỏ như sạn cộm giày, cộm lòng, cộm mắt... Khi không còn xênh xang nổi rằng "mưa to là mưa nhỏ, mưa nhỏ là không mưa" thì lên blog la làng như em Quỳnh Vy tuyên ngôn. Hic.
3.
Không thích lũ chuột cắn nát dây sạc điện thoại.
Thích hỏi bà con xem có thể mua dây sạc xịn mới ở đâu vì đi ra các cửa hàng dù có số có má cũng toàn dây đểu. Chả nhẽ mỗi lần chuột cắn lại phải đi mua nguyên con điện thoại mới lấy dây xịn cho khỏi bực à.
Bó gối viết ẻn chán lại xoay ra ngắm chồng đang hì hục nối dây. Bữa nay cắn nát quá, ổng thử lấy đoạn dây nét để nối bù xem có được không. Ặc.
Thì cứ thử đi đàn ông! Đàn ông luôn thử cho tới lúc nản. Hức. Chuyện nhỏ! Thử nối dây thì nhỏ! Đừng thử cái gì lớn chuyện không "nối" nổi nghen chồng.
Ối, nhớ ra chồng cũng tuổi chuột. Dặn thế không có thừa.
4.
Haha. Trong lúc chờ mua sạc xịn mới thì xài tạm dây chồng vừa nối xong dù nhìn cũng kỳ kỳ. Đoạn dây net trắng to đùng nối với đoạn dây sạc nhỏ nhỏ đen thui. Điện chạy ngon ơ. Đèn báo sạc lên sáng loè.
Chồng nói hay để anh cắt rời nối cho thành cái dây giống con rắn cạp nong, may ra chuột nó sợ hẳn. Ặc Ặc.
Thôi, xin! Hoặc anh đi mua sẵn 5 bộ sạc xịn cho cái điện thoại ghẻ này, hoặc mua 5 điện thoại xịn để lấy dây trữ sẵn. Tiếc nữa thì mua mau một dây xịn bằng bất kỳ giá nào đi. Phần vợ sẽ đi mua 10 cái bẫy chuột và một ký mỡ về bôi dây điện.
Tiên sư lũ chuột chết dẫm kia. Chờ đấy!
thực ra thì là bình thường, nếu như con chuột chết giẫm kia nó cắn cái dây gì khác. tại vì điện thoại với net là 2 thứ mà mụ nghiện, nó không biết điều đó mà dại dột xâm phạm, haizza, sao Trời đã sinh ra chuột rồi còn sinh ra điện thoại???
Trả lờiXóaCái tít rõ hoành hóa ra chỉ là muốn khoe khéo chồng bit nối dây điện thoại nhá. Há há...
Trả lờiXóaChắc là phải diệt chuột đi thôi. Nhà mà có nhiều chuột thế sợ lắm!
Trả lờiXóaAnh Thụy vừa quảng bá món thịt chuột bên nhà anh ấy, thì An Thảo lại quyết giết chuột ở bên này. Mần thịt đi. Hà hà.
Trả lờiXóaNói thật là k0 hiểu sao trời đã sinh ra Chuồn còn thêm loài Gấu :))
Trả lờiXóa@ anh VMC:
Trả lờiXóaBáo cáo anh, đã ớn vì nạn chuột, giờ em có ăn nó cũng chả hết oán hờn. Hihi.
@ Titi:
Trả lờiXóaNếu chiểu theo cách em đoán (mà cũng có phần trúng) thì chị còn phải viết rất nhiều về chồng, đồng nghĩa với việc còn lâu mới cai nổi blog :))
@ Anh Thuỵ:
Trả lờiXóaKhu này chán quá anh ạ. Không chỉ chuột đâu. Hôm nào em phải viết bài sống chung với đủ thứ mất thôi.