Thứ Ba, 23 tháng 8, 2016

MÈO VÀ CHUỘT


Châm một điếu
Bập một hơi
Khói cuốn quanh đời

Đoạn dụi tàn, di luôn cho tắt vì sực nhớ ra mình là đàn bà, thứ đàn bà không rượu chè, cafe, thuốc lá. Những thứ đó chưa bao giờ giúp ả vùi vào mà quên đi được mênh mang hẫng hụt trần gian. 

Đầy phen ước say quay lơ, ngủ chết luôn luôn đừng dậy nữa. Mà men rượu chỉ tổ đau đầu, thuốc chỉ tổ rát họng. Ả vẫn là thứ đàn bà thèm được vùi vào đó mà chết lâm sàng như đám đàn ông xung quanh. Chúng chả chết vì say, chỉ ả muốn chết cho xong vì tỉnh. Phí rượu. Phí thuốc...

Ả không phải gã. Có lần gã nói ả là chuột, gã là mèo. Bao giờ thấy ả thành mèo, gã hoá chuột thì hết say nhau. Gã đi say rượu, say thuốc, ả tìm gì đó mà say, chiều về vo gạo thổi cơm chung là ổn.

Ả chả say được thứ gì. Gã say quay lơ suốt ngày đêm. Ả thèm được thế nhưng chả bao giờ đạt được độ thăng. Rượu và thuốc vẫn không cho ả được thành chuột đực để hiểu gã.

Đời này, chỉ có tâm hồn chuột đực mới hiểu chính nó. Còn ả, may lắm chỉ hiểu mèo cái. Hồi làm chuột cái, mọi sự đều đơn giản, dễ như gã làm mèo đực. Cứ ngỡ hiểu thấu nhau, say mãi.

Gã nghiện cả rượu lẫn thuốc, ung thư cả gan lẫn vòm họng. Ả ngồi canh gã thiêm thiếp sau buổi truyền hoá chất, thấy nghẹn ngực, tức tim. Ả thảng thốt, khéo mình ung thư tim. Vì ả chỉ say rồi nghiện gã đến ngu người.

Ả không biết rằng trong mơ mê mết, gã thấy chính gã ung thư tim vì di căn từ ả. Mà chả biết, hình như ả bị di căn từ gã. Gã thở dài một hơi, run rẩy cả sợi tóc mai ả cúi rớt gần cằm gã. Biết thế rượu với thuốc làm dek gì. Sẵn tim rồi... Mèo với chả chuột. Vờn nhau nát hết trần gian.

(Luyện bút truyện ngắn cũn)



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét