Thứ Năm, 3 tháng 12, 2015

TUỲ DUYÊN MỘT ĐOÁ CHỜ MÙA TRỔ



Nếu đã xem chuyện đời là tuỳ duyên
Thì chỉ việc nương theo dòng mà chảy
Những trăn trở "vì sao" hoặc tan trong lẳng lặng
Hoặc rồi hiển hiện như hoa nở rạng ngời
Những tuỳ duyên lặng lẽ tụ trong đời
Đủ vị đủ cung tích từ thăm thẳm
Từ li ti chắt chiu hay vô tình gieo hạt
Đoá tuỳ duyên một phút trổ hữu hình
Ngửa bàn tay mà nhận phần mình
Mà êm ả hoặc tơi bời nhức nhối
Đến và đi những sớm chiều vời vợi
Đã thuận tuỳ duyên, ngôn ngữ tự nhiên thừa
Lặng mà nương trong lớp lớp sóng đưa
Mà gieo hạt, mà gặt mùa hoa trái
Mà tha thiết cả phút giây rỗng dại
Cả tháng ngày ấm lạnh chẳng vì đâu
Hiểu hay chưa hoặc vĩnh viễn là không
Thì cái biết cũng đã là vừa khéo
Để đời sống mình đủ xuôi trong gió
Mổ xẻ chi cho nghẹn sóng giữa dòng
Thả một chữ tuỳ theo khói nhẹ như bông
Ngón tay mở hoá hoa thanh bình trổ
Lòng bỗng hoá một cánh buồm nho nhỏ
Sóng đầy vơi vừa đủ để thương rồi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét