1.
Tha hồ... mùi cống, mùi khói xe, khói đốt đồng ven đô, mùi rác, mùi chợ chiều... Sang và lãng mạn là mùi gió thu, mùi cốm, mùi lá sấu vàng, mùi hoa sữa. À, mùi hoa sữa chưa chắc được xem là mùi đáng khen. Đại khái nghểnh mũi hít sơ là phố có bằng í mùi.
Ngủ một đêm ở phố đi, còn nhiều mùi nữa. Nếu có cái mũi chỉ chuyên ngửi mùi quê thơm hương lúa, mát hương bãi ngô, dịu hương cau, ngọt hương cơm mới như bà chị họ tớ thì hương phố còn bay bổng ù tai hơn nhiều.
Khuya qua, 11h đêm chị Phương con nhà bác từ quê ra tới. Sáng hỏi chị có ngủ ngon giấc không. Chị vật vờ: mệt quá, thấy ngực tức tức. Giống hệt em Thuý bữa trước. Tạm xem như hội chứng dị ứng mùi phố đi nhá.
2.
Phố không nhiều lãng mạn nếu ngửi phố.
Trong phố, mùi đàn ông, đàn bà rất nhiều bận bịu chen lấn, cọ quẹt nhau. Có nước hoa và không có nước hoa nguỵ trang.
Mùi người trong phố - hay hình dung hoặc thanh cảnh nước hoa, hoặc nhễ nhại mồ hôi lao động vật vã kiếm cơm. Người ngồi phòng công sở máy lạnh chăng nữa cũng chỉ là người giấu mồ hôi vào trong, bài tiết theo đường khác ấy thôi.
Mùi thanh bình là mùi chồng, mùi vợ, mùi tình nhân không cần nước hoa hào nhoáng lấp liếm, không ám mồ hôi nhọc nhằn stress. Mùi thanh bình ấy không phải mùi con hít trên áo bố, áo mẹ cuối giờ làm lẫn mùi yêu thương với khói xăng xe đeo bám.
Trong phố giờ không còn mùi cứt gà công nghiệp, lợn tăng trọng nuôi toa lét. Đỡ luôn cả mùi vại nước gạo đầu giường. Những mùi đặc trưng thời bao cấp. À, hết cả mùi gạo mủn, mì mốc nấu xong phải mở vung quạt thốc nửa tiếng cho bay hơi mới ăn nữa.
Nhưng đôi lúc có mùi nồi canh, túi dưa chuẩn bị mang ra ăn thấy nặc mùi thuốc sâu, axit kích chua. Thất kinh đổ vội. Không tự cung tự cấp thịt nữa, cũng khó tự cấp tự túc rau. Có trồng rau hộp xốp, gieo giá rổ inox cũng chỉ là trấn an vài bữa rồi thôi. Đời phố, làm nông dân đường nhựa khó lắm dù không một nắng hai sương.
Hoa hồng lai cắm lọ cần tí mùi thì lại chả mùi... Ngẫm nào khác gì đi cái xe đạp mọi bộ phận đều kêu, trừ... chuông. Rõ là đời ngang trái.
3.
Trong phố, phố nhà tớ, sáng mai nay thức dậy, không gian là tập hợp độ.... 50 mùi của 6 nhà khác vây quanh. Phố chật như nêm. Gần chợ. Người tứ chiếng xô về làm ăn, thuê nhà ở. Kiot, phòng trọ lấn hết khoảng lưu không. Cây xanh nhiều cũng không cứu nổi hơi phố. Mật độ người chắc trên phố cổ còn thua.
Cống trong nhà tắm dậy mùi nước giải đựng bô suốt đêm của nhà trên mới giội. Nhà gội đầu phía trước soàn soạt mùi dầu gội X-Men đang tán tỉnh Sunsil Bồ Kết. Mùi bếp than tổ ong lẫn mùi bún riêu hàng quà sáng nhà thuê phía sau bay ra. Nhà hàng xóm cùng cầu thang thì rầm rĩ mùi xát sắn dây trái mùa. Nhà ấy còn tấn công mũi hàng xóm mùi bánh rán đường làm sẵn chiều chỉ việc chao qua mỡ là bán.
Nhà thợ may đáng nhẽ chả có mùi gì thì cũng lại vợ thẽ thọt nhắc chồng đầy gợi cảm: anh đánh răng đi rồi hẵng ra ăn sáng. Mịa nó, cả mùi răng chưa đánh!!! Thế thì mùi chuột chết lảng vảng đâu đây có liên quan tới nhà thợ may không? Dạo này không đánh bả, hay nó hít mùi răng nó chết oan???
Bằng ấy nhà vây quanh, gió lùa chiều nào nhà mình cũng là rốn lũ của thập cẩm luồng hương phố.
Hương ban mai ở phố nó thế, em dậy mệt vật ra quen rồi. Chị từ nơi hương đồng cỏ nội về chị mệt mà chả hiểu vì sao là dĩ/ đương/ tất nhiên. Em đánh trống lảng: chắc vì chị đi xe hôm qua mệt thôi. Khai thật ra sự ố tạp mùi phố để chị bỏ về luôn thì phí công chị ra, em lại mất dịp buôn bán tán chuyện mấy ngày với chị à.
4.
Con trai hình như cũng có cái mũi nhạy lắm.
Nó hay lẩn mẩn hỏi ba mẹ tên những mùi thoáng qua bắt gặp lúc đi đường. Mùi sông tắc, mùi hàng ăn, mùi hoa, mùi khói...
Dạo này ba nó ít bia rượu chiều vì về nhà ôm nó mà có mùi cồn nó hay đẩy ra, chun mũi chê.
Nó ốm, tống thuốc vào nhiều quá, nó phát sợ. Cốc nước lọc - món nghiện của nó, mà dây tí mùi thuốc nó lắc đầu liền.
Gội đầu nó thích X-Men vì ba nó dạy đàn ông thì gội dầu này chứ đừng gội dầu hồng hồng của chị với mẹ. Từ đó cứ phải mua X-Men cho ông con dù ông bố đã chuyển loại rồi. Có hôm chưa mua kịp, lừa lừa gội dầu khác. Nó đang nhắm tịt mắt mà đã ngửi xong, giẫy lên như phải bỏng đòi đổi.
Ở phố chả nên nhạy mùi thế con ạ. Con sẽ thêm một nỗi buồn bảng lảng vì nuối những giấc mơ sớm mai dậy trong hương gió trinh nguyên thổi từ phía cánh đồng.
con trai có cái mũi thính thế thì mai mốt mẹ đừng có mà ăn ốc lén nhé, ko được cà fe lén nhé, ko được la cà hàng quán một mình nhé, mẹ vui buồn hay mới " trúng mánh" gì đó thì con trai cũng " ngửi " ra được nhé :)
Trả lờiXóaAi chê Lu nhà quê thì Lu chịu, nhưng Lu ko thích cuộc sống xô bồ và ồn ào. Lu thích nhà ở ngoại ô, đi làm việc xong về đó nghe zịt kêu, ngửi mùi cỏ mùi đất, thấy thanh bình lạ.
Trả lờiXóaLu thích có 1 cái chòi có vườn chung quanh, ở trong núi thì càng tốt, nhưng đầy đủ tiện nghi một xí, cho bạn bè cuối tuần tới ăn nhậu. Phải dụ bà con tới ăn, thì Lu mới có cơ hội đi chợ nấu nướng chứ :))
Thèng nhóc này hơi bị hay, giống con trai anh Thụy, nói nhiều câu sặc cười với nó.
Thế là cùng thành phố mà em không được trải nghiệm cảm giác mùi như phố nhà chị rồi, hôm nào sang ngủ nhờ 1 bữa nhỉ ?
Trả lờiXóaOài, đọc xong mà cũng váng vất vì các loại mùi. Hic... thương ông con thính mũi nhứt,hic ... ông í mà biết quyền lợi của mình, ông í bịt mũi lại hong thèm ngửi nghiếc gì nữa há há...
Trả lờiXóaem toàn tuới nuớc lên nguời, nhắm mắt nhắm muĩ, vơ thấy loại naò gội loai đó
Trả lờiXóacon trai chị mấy tuổi vậy
Mùi bài viết thấy thơm thơm, được!
Trả lờiXóa- Hay thế! Hồi nào giờ đọc được bài "mùi", thực tế, khá đầy đủ mà nhiều mỏi mệt của thành phố. Cám ơn bạn.
Trả lờiXóaKhông biết AT và các bạn ngoài đó có gặp mùi bếp dầu sau khi tắt lửa không? Khủng khiếp, và cay mắt nữa. Hồi đó ở t/p nhà nhà đun bếp dầu.
Bài hay quá, em thích mùi, thích những cảm giác tận hưởng về mùi,nên thích entry này quá chị ơi
Trả lờiXóamùi hầm-bà-lằng đến hoảng
Trả lờiXóaNày, cậu hay thế? ngửi mùi quen tới mấy chục năm mà vẫn đầy đủ cảm xúc để viết lại tuyệt luôn. Tớ cũng hàng ngày ngửi nhiêu đó mùi đến nỗi khứu giác thành chai chẳng nhận ra mà viết, hị hị :((
Trả lờiXóaThế Sunsil Bồ Kết đáp lại X-Men thế nào nhỉ? Mùi vị nó ra sao nhỉ?
Trả lờiXóaĐọc xong bài này mũi đã to lại càng to.
Công nhận là cảm nhận mùi vị ác chiến thật đấy.
@ Mía em:
Trả lờiXóaHaha. Thôi, có thèm thuồng gì cũng ráng đợi khi nó bị vợ quản thúc rồi mình mới xả láng được.
@ Lu em:
Ối zồi ôi, yêu cái cmt của Lu quá, yêu luôn cả bóng dáng Lu đang xông xênh tiếp đãi cộng đồng blogger và các suất ăn kèm ở nơi thiên nhiên gió mát trăng thanh ấy nữa :D
@ PTN:
Haha. Chị lại nghĩ mượn bãi cỏ nhà em để nhà chị tới cắm trại ngủ ít hôm đổi gió í chứ.
@ Titi:
Ông ấy cực kỳ nhạy bén mấy vụ mùi mẽ cô ạ. Ông ấy lại còn bóng bẩy cò cưa "con ngửi thấy mùi kẹo mút đâu đây mẹ ạ".
@ J.Guy:
Thưa cậu. Quốc An gần 6 tuổi ạ. Hì.
@ MC3:
Chủ vị là nồng nàn hương phố chứ :D
@ Bác Đỗ:
Mùi phố còn dài dòng lắm bác ạ. Mỗi thời mỗi khác ơi là khác. Tuổi thơ, tuổi thiếu nữ, tuổi giờ mỗi lúc lại một cảm nhận khác nhau nữa. Viết ra cả thì treo máy vì dài.
Bác nhắc mùi tắt bếp dầu đúng là chuẩn luôn. Cay nồng và chắc là độc hại vô biên. Em hãi hùng mùi ấy lắm. Mãi sau cũng nghĩ ra cách "chế ngự" nó mà lại tiết kiệm được dầu. Chắc để dành em viết một entry về nó bác nhé. Giờ kể thì lộ hết chi tiết :D.
@ Moon:
:) Hình như em và chị có nhiều đồng cảm hơn thế nữa ấy. Chị còn vài bài cũ về cảm nhận mùi quê, mùi người, mùi nước hoa, mùi khói đốt đồng... Để lâu lâu sẽ mang dần qua đây mời em và bạn bè đọc nhé.
@ Fathao:
Hoảng vì liệt kê ra chứ hàng ngày chị em ta chìm ngập trong tổng hợp mùi phố hãi hơn thế nhiều ấy chứ :D
@ Lana:
Vì cậu chưa chọn nó làm chủ đề thôi cậu ạ.
@ Chị Bí:
Hihi. Đôi ấy tán nhau suốt ngày chị ơi. Mà với em thì lời lẽ tán tỉnh ấy còn kinh hơn cãi nhau. Hồi nghén, cứ ngửi thấy đối thoại ấy là em xuất khẩu hết mọi thứ trong ruột, trong dạ dày.
Hàhà. Em hay thâm canh những thứ lặt vặt quanh mình cho đỡ phải cày cuốc đồng xa lúc viết lách chị ạ.