Thứ Năm, 24 tháng 2, 2011

MẤT THIÊNG

1.
Mối tình đầu long la long lanh. Nửa đường đứt tơ. Tưởng đâu tới răng lung la lung lay vẫn long la long lanh thế.

Gặp lại. Bên A béo bụng ngang với bên B sổ bụng sau vài lần  trồng bầu trồng bí. Thêm vài  lời qua lời lại, thêm dăm thói quen cũ khó thương chả sửa từ thời còn "có quyền hờn nhau" tới giờ, nảy vài cử chỉ chênh ý, lệch tình.

Thế là đền thờ tâm tưởng mất thiêng.

2.
"Ai bánh mì Thanh Hà công nghệ mới ruột đặc thơm ngon nóng giòn đây". Tiếng rao hàng rong rang rảng khắp khu Thanh Xuân Bắc (và có lẽ cả nhiều khu lân cận).

Thế nào mà thằng cha này phân thân như Tôn Ngộ Không ấy nhỉ. Nghe rõ phải 3 tiếng rao y chang ở ba góc chợ, lệch nhịp nhau vài từ.

Mấy ngày mới phát hiện ra đó là ba cái loa cát sét hỏng chữa lại gắn ở ba xe đạp khác nhau của: 1 ông 45 tuổi - già hơn giọng rao; 1 bà 60 tuổi - dĩ nhiên không phải đàn ông; 1 cu ngọng nhíu ngọng nhô chừng 17 tuổi - chắc chắn không rao hào sảng như loa.

Công nhận bánh ngon nhưng cái trò công nghệ  rao mới ấy làm nỗi nhớ "tiếng rao đêm" Hà Nội bị tổn thương gây tủi thân nghiêm trọng. Còn đâu đêm đông nằm khắc khoải thương nhớ tiếng rao người tần tảo Ai bánh Khúc, Ngô nướng, Khoai luộc... Còn đâu nỗi hóng hớt trưa hè trốn ngủ chờ bà Ai tóc rối đổi kẹo...

Mỗi tiếng rao quen ngày ấy chỉ nghe là đoán trúng hôm nay con gái thay mẹ gánh hàng, biết người rao đi đến đoạn nào của ngõ hun hút gió... Giờ thì lạy ông đi qua, lạy bà đi lại, loa mở to, mở bé mỗi người một kiểu, chỉ tiếng rao là giống hệt nhau vút qua ngõ. Thèm miếng bánh muốn đuổi theo thì "nó" cũng đã vọt xe đạp qua tới mấy chục mét, cứ như rao thuê, bán thuê không công nên chả cần khách.

Thế là nỗi nhớ mất thiêng.

3.
Bao năm thiên hạ nhung nhớ mùa Loa kèn tháng 4 như mang mây trắng mong manh vào phố cổ.

Thi nhau mà khát, thi nhau mà tranh mua, thi nhau mà... viết blog cho thỏa lưu luyến sắc trắng xanh Hà Nội ấy.

Thầm xem thứ hoa Loa Kèn (đồn là do anh Tàu khựa bán sang) rong phố quanh năm là hàng nhái, hàng hữu sắc vô hương.

Năm nay chưa lập Xuân mà đặc sản giao mùa Xuân Hạ đã tràn phố. Hic. Thế là nỗi khắc khoải chờ mong "gặp nhau lần nào cũng vội" bởi mùa hoa chỉ chục ngày ngắn ngủi mỗi năm "bị" cơn bội thực mùa kích nở sớm làm thô tháp đi bao phần.

Thế là góc dấu yêu sắc hương Hà Nội mất thiêng.

4.
Xăng lên - sốc. Hồi năm 2008, thi nhau viết lách, cãi vã, chửi xéo chửi đổng tưng bừng. Thi nhau méo mặt ước gì nước bọt thay xăng cho đỡ phụ thuộc "giá dầu thế giới tăng gây lỗ nặng cho doanh nghiệp nhập khẩu".

Xăng lên - bớt sốc. Vì mức tăng ít hơn và giá các mặt hàng khác leo theo cũng  rỉ rả nhè nhẹ thôi.

Xăng lên - giả vờ sốc rồi chả mấy người sốc theo. Hớ hớ. Giá tăng cùng giọng 2008 nhưng lại an ủi tiền giờ mất giá đọ sao được với 2008 mà sốc. Đồ gì chả tăng sau Tết mà cấm xăng. Quen rồi. Quen cả chuyện vài hôm nữa là.... quen. Việc gì phải hoảng hốt cho xe đạp điện lợi dụng tăng giá hơn SH, Vespa. Quen luôn cả việc giá cả đời sống tăng theo đuôi xăng 2008 chưa bao giờ lùi xuống tẹo nào dù xăng có lần trồi sụt. Hic. Lần này nó tăng theo là đương/dĩ/tất nhiên.

Mất cả thiêng hỡi lý thuyết vật chất quyết định ý thức.

10 nhận xét:

  1. Nhiều thứ mất thiêng quá, thành trơ lì cả ròi :(

    Trả lờiXóa
  2. hóa ra là giá xăng ảnh hưởng đến sự thiêng quá chị nhỉ :D
    Em giờ đang nghĩ làm sao sống được ngày 3 bữa đây, hự hự

    Trả lờiXóa
  3. viết hay nhỉ, thương thế, ai bảo mần thiêng chi nhiều dữ dzị?

    em thấy AT vẫn mi nhon mà, đâu có sổ gì đâu, khúc 1 là nói người khác hử?

    Trả lờiXóa
  4. bi giờ em mới bit giá xăng tăng :-D

    Theo em, sự thiêng này mất đi ta lập cái thiêng khác, thế là mình luôn có cái thiêng liêng chả phụ thuộc vào đâu cả :-D

    Trả lờiXóa
  5. Chắc còn nhiều hơn nữa, những cái riêng của mỗi thời, rồi chỉ còn để nhớ.

    Trả lờiXóa
  6. Xăng lên, nhục nhất là TÌNH PHÍ cũng lên, đau!!!

    Trả lờiXóa
  7. 1. Công nhận mất thiêng nhất vụ gặp lại khi "bụng sổ" :))
    2. "Ai bánh Khúc nóng nào..." mơ về nơi xa lắm rồi chị ơi :((
    3. Xe hoa lép nhép dưới mưa phùn làm mình mất hứng cắm luôn :P
    4. Chưa bao giờ em bị sốc vì giá xăng :D cái xe cà tàng của em chạy cả tuần vào cái thời đắt nhất cũng chỉ mất có 50K ha...ha

    Trả lờiXóa
  8. Em ủng hộ Titi vụ tìm cái thiêng liêng mới, hí hí,

    Đọc cái mất thiêng 1 của chị, với cái buôn taxi bên nhà chị S&S nữa thì tắt luôn vụ gặp lại mối tình đầu !

    Trả lờiXóa
  9. em cũng tính gặp lại mối tính đầu, mới hò hẹn hôm qua, mà thế nài thì thôi, hãy để " chúng ta cùng lung linh trong nỗi nhớ " vậy, :D

    Trả lờiXóa
  10. @ Mía em: Này, tùy em chứ chị không xúi nhé. :D:D:D

    @ PNT và Titi: Có vẻ giống như đền đài Hậu hiện đại quá nhỉ. Đi tìm món này chắc không kịp rồi, giờ đã bắt đầu lẫn cẫn :))

    @ Mẹ Mốc: Chị cũng chả lo gì giá xăng mà cũng chả dám lo gì khác vì đường nào nó chả lên, cứ bơi thoai :))

    @ MP3: Nhất trí, mà nhục nhất là đầu tư mang tính quá mạo hiểm cơ chứ :D

    @ Bác Đỗ: Có phải khi hay hưỡng về năm tháng xa xưa, với hồi ức là nhiều bảo thủ quá không bác?

    @ Gấu xấu: Ừ, ghen ăn tức ở tí vì bụng mình mãi không được như mấy bác ấy :D

    @ Lana: Thực ra thì chúng ta đã chai lỳ mất rồi ư? Ngưỡng chịu trận đã lên qua cả đầu cũng nên cậu nhỉ.

    Trả lờiXóa