Ôm con giữa giấc con say
Rưng rưng thấy cuộc đời này ngắn sao
Giọt trôi dở nuốt, dở trào
Yếu dây tơ một cung lao đao chùng
Xót con, chợt hoá mông lung
Thấm vào thăm thẳm chưa cùng chơi vơi
Ôm con chặt giữa cõi người
Thấy tay mẹ chới với từng bước con
Rồi nghìn hẫng hụt chon von
Nhân gian nhạt hết chỉ còn chữ thương
Thấp cao, hờn hận vô thường
Rớt tan vào cát bụi sương gió mờ
Ôm con giữa giấc con mơ
Thanh âm nào cũng ầu ơ hoá lành
Chấp đêm cạn kiệt cũng đành
Nguyện mong mai sáng con thanh thoát cười
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét