NHÀI LẠI NGÂN MỘT MÙA TRẮNG NỮA KÌA
Rồi nhài cũng đơm hoa nắngTrắng trong hương toả khắp lòngChẳng còn bận phiền gì nữaThả trời vào đất mênh môngMột nụ nhài vào mùa lặngTrắng miên man hé mộng thầmHương dìu tháng ngày qua phốVề miền cổ tích thong dongRồi nhài cũng ngân nga trắngRồi mùa cũng trổ hương lòngRồi mình cũng theo chiều gióNhận ra một lối nắng trong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét