Thứ Bảy, 15 tháng 1, 2011

THUỶ ĐẬU, TRỨNG GIẢ - TRỨNG THẬT VÀ THUỐC TIÊN ...

1.
Con trai lên thuỷ đậu - phỏng dạ. Thế là con chị lên hai lần, lúc 3,5 tháng và 7 tuổi, giờ thằng em lên lần đầu đây.

Tiêm chủng đầy đủ đấy chứ. Thằng em còn tiêm loại ngoại đắt rách ví luôn. Thế mà thuỷ đậu vẫn hoàn phỏng dạ.

Mẹ chúng nó chán vì con bệnh thì ít thôi nhưng nản vì đủ thứ vụn vặt kiểu này cứ nối đuôi nhau cũng thừa đủ để cuộc sống thành manh áo vá nhằng nhịt dúm dó hiện cả lên mặt. Tập ù té chạy khỏi dòng suy nghĩ bi quan vận hạn dập dồn. Cố thở đều và nghĩ đây là chuyện thường ở kiếp người ta... Chuyện nhỏ nhưng không để nó làm tràn đầy cốc nước hoá ra cũng phải cố đấy nhá.

2.
Thoạt tiên là chán làm quên hết kinh nghiệm chữa trị cho con chị khi xưa. Rồi nhớ ra dần mẹo chữa triệu chứng ngứa, nổi mụn nước...

Lần đầu con chị bị lúc bé quá, mẹ còn "điếc không sợ súng" nên không ám ảnh. Thản nhiên chữa bằng thuốc nam, bôi thuốc bắc. Cũng khỏi. Lần sau con chị bị là lúc mẹ vừa chứng kiến nỗi đau của người bạn mất con vì bênh thuỷ đậu phát không ra da mà vào màng nhầy hệ hô hấp khiến suy hô hấp. Cậu bé nằm như ngủ, mặt chấm thuốc xanh chi chít. Lúc ấy mới thực kinh hoàng về sự bạo phát của căn bệnh tưởng lành tính. Lần thứ hai con chị bị, mẹ gan lì chịu đựng cảm xúc ấy.

Lần ấy bác Huệ, bạn vong niên của mẹ, bày cách khỏi cần thuốc thang phức tạp, cứ tắm lá chân vịt và bôi dầu trứng gà. Mẹ sợ ám ảnh "xanh" kia nên thử ngay cách của bác Huệ. Hay thật là hay. Bôi đâu khô đấy. Nghe bác kể các vụ chốc lở đầu, mụn ngoài da... bôi là OK tuốt. Mà mùi dầu trứng không hề tanh hôi. Chỉ sắc vàng nâu hơi làm lem nhem áo tẹo, chả ăn thua.

3.
Làm dầu trứng không hề dễ dù nguyên liệu rẻ rề.

Chỉ là lòng đỏ trứng gà đun khô cho cháy thành than thôi. Nhưng ảo diệu là trên chặng đường hoá than sẽ một một khoảnh khắc ngắn lòng đỏ ấy óng dầu. Phải ép, chắt thật nhanh, thật khéo để mỗi lòng đỏ trứng cho ra chừng 1 cc dầu màu cánh gián sẫm. Quá khoảnh khắc ấy là dầu cũng hoá than.

Lần đầu bác Huệ làm hộ cho nhìn theo. Mẹ cậy cũng kheo khéo tí về nấu nướng, lần sau tự làm. Khói cháy cũng mịt mù nhà và cũng được lượng dầu dù không nhiều như bác làm nhưng đủ làm mẹ phấn khởi vì "tự" được. Lần tiếp theo, mẹ tự tin "mở rộng sản xuất". Thay vì làm một quả như bác và lần thử làm, mẹ làm 2 quả cho đỡ mất nhiều công ngửi khói. Thất bại. Đơn giản vì với lượng lớn gấp đôi, không thao tác ép mạnh và nhanh để chắt được dầu.

Thế là vác sang bác nhờ tiếp cho đến khi con chị khỏi hẳn.

Ngày ba lần chấm chấm. Dí mắt nhìn và nhớ thứ tự lên trước lên sau của từng nốt trên người con. Thấy mình là mẹ đảm đang dữ dội. Ặc. Tất nhiên sự chăm chỉ làm mẹ ấy chả là gì so với những biến cố kinh hoàng vì sốt xuất huyết làm suýt mất con chị mấy năm sau này.

4.
Thất bại lần làm dầu trứng ấy khiến mẹ chả còn tí tự tin nào. Dầu trứng là thứ thuốc tiên nên làm ra nó là cực kỳ phập phù. Mẹ ám ảnh thế.

Hôm nay, thứ đầu tiên mẹ nhớ ra là dầu trứng và nỗi phập phồng thành bại ấy. Thêm nữa, không tự tin lắm về việc ra chợ mua được trứng thật, tức là không phải trứng giả của Tàu tràn sang. Nhưng vẫn phải ra chợ thôi.

Chọn trứng ở hàng quen. Đã chăm chú chọn quả nào vỏ không đều mịn kiểu trứng công nghiệp nhưng rồi lại nhột quá vì chả biết trứng giả thì nó có làm được cái vỏ không mịn, có lỗ khí và dây cứt gà, máu gà đẻ không. Thời buổi dã man quá. Ăn thì có thể chuyển sang món khác nhưng làm thuốc thì biết làm sao đây. Chọn đại dăm quả dù chả còn dám tin vào cam kết của cô bán hàng. Khốn nạn thật nhân tình thế thái, kể cả mình luôn vì mình mất niềm tin vào con người. Cái giả là cái gây ác, là cái bất nhân toàn tập thế đấy.

5.
Ám ảnh thành bại ấy khiến mẹ cầu kỳ tìm mua cái nồi nhôm, chảo nhôm nào bé bé để nhẹ tay mà thao tác cho chính xác.

Lọt vào mắt là một chiếc chảo cũng của Tàu nhưng xinh quá thể. Đường kính có 12 cm thôi. Bé hơn miệng xoong quấy bột nữa. Chống dính hẳn hoi. Nó có phép thuật gì mà làm mẹ vui lạ vui lùng. Tính không chỉ tiện làm thuốc mà sau này rán bánh tôm thì hết ý, vừa đủ mỗi mẻ một chiếc tròn xinh.

Vui hơn nữa là mẻ dầu thành công ngay về thao tác. Mẻ thứ hai cũng vậy. Lớp chống dính, thìa inox, chảo nhỏ xinh nên không bị lúng túng và dầu dễ dàng chảy nghiêng sang một bên chảo, rất tiện.

Giá như đừng bị ám ảnh về trứng giả, lo không phải thành thuốc tiên mà thành... thuốc độc, thì hôm nay mẹ được trọn một chấm vui của đàn bà nội trợ. Tro thải sau chắt dầu hơi lạ, cứ dính dính bết kiểu nhựa cháy. Mẹ không nhớ rõ lắm thứ tro thải ngày xưa để so sánh chắc chắn. Ngửi dầu thấy có vị thơm thoảng đặc trưng nhưng vì sống trong thời bất an quá thể này nên lòng vẫn thấp thỏm không yên dù rất ý thức quan sát kỹ lòng đỏ, lòng trắng, dây chằng của trứng cũng như độ dai của màng bọc lòng đỏ. Giá có một quả trứng giả để nhận diện!!!

Đã bôi cho con trai hai lần. Các vết cũ khô nhưng vì là ngày thứ hai nên vết mới vẫn rộ lên. Thấp thỏm thêm về trứng. Chó chết thế đấy cái lũ bất nhân!!!

Giờ mà có trứng thật chắc tin, bao nhiêu tiền cũng mua. Không phải trả giá cho thuốc tiên mà thôi, quan trọng hơn là trả giá cho sự yên tâm trong lòng mẹ, góp một phần vào cho mẹ bớt ám ảnh về những khả năng bạo phát của căn bệnh, dù mẹ vẫn thầm khấn trời... 

Khấn Trời, khấn Phật phù hộ cho mẹ con con vượt qua những ám ảnh giả thật này, cho con con lành bệnh!

11 nhận xét:

  1. Có bà cụ già dạy em khấn thế này, khấn liên tục bất cứ khi nào nhớ ra : "Nam mô Đại từ Đại bi cứu khổ cứu nạn Quan Thế âm Bồ tát", xin Ngài phù hộ độ trì cho em bé mau khỏi bệnh.

    Trả lờiXóa
  2. Thương 2 mẹ con quá :(. Mong cho QA chóng khỏi,không thì đi bv trị cho chắc ăn đi chị ơi. Hồi nhỏ em cũng bị món này,giờ để lại 1 cái sẹo to trên má.

    Trả lờiXóa
  3. Tôi tưởng thủy đậu chỉ bị một lần là miễn dịch chớ.
    Mẹ bé ráng lên, hình nên như tránh gió, nước.

    Trả lờiXóa
  4. chà, những chuyện này đọc thấy lạ thật

    Trả lờiXóa
  5. hic... Nuôi con cực thật, tối ngày không bit sẽ có những gì xảy ra nữa. Mà chị khéo thật đấy. VỤ thuốc thang này em toàn phải nhờ bà ngoại thôi. Hic...

    Trả lờiXóa
  6. em cũng bị một lần, mà oái oăm là đến tận năm 27 tuổi mới bị :-), đi bác sĩ cho thuốc về chấm tím ngắt người, thôi không nói vụ có người chấm giùm mấy chỗ kho khó :-D

    mẹ cháu cố lên, nhưng cẩn thận thì vẫn khám bác sĩ nha, là em nghĩ thế, chứ không biết cách nào tốt hơn đâu.

    Trả lờiXóa
  7. Tắm lá chân vịt thì đúng rồi, nhưng vụ dầu trứng gà lần đầu tớ mới biết đấy.
    Ráng lên nhé, hầu như ít đứa trẻ tránh khỏi lên phỏng dạ dù tiêm chủng đầy đủ. Dim nhà tớ ngày xưa bị vẫn tắm lá chân vịt và vẫn bôi xanh chi chít :(
    Cần nhất là giữ không cho bé ra gió kể cả tới 1 tuần sau khi nối phỏng bay. Mùa này đang lạnh, giữ còn dễ mà.

    Trả lờiXóa
  8. @ Lan Hương: Cám ơn em. Tâm chị cũng khấn vậy đó.

    @ Mía em: lần con chị bị cũng bị một nốt nhỏ rỗ ở chân đó cô. HUG

    @ Bác Đỗ: Cám ơn bác. Em cũng tưởng vậy đó chứ. Hồi con chị một lần đầu nhẹ, lần sau nặng, lên cả nốt rộp trong miệng. Bữa nay các nốt của cu Tí đóng vảy gần hết rồi bác ạ.

    @ Jazz: Rồi sẽ quen dần mà...

    @ Titi: ôi, đoạn nào cũng khó em ơi. Vụ thuốc này xem như cũng đến vận có người gỡ giùm. Nhờ bài post ở đây, một người bạn của chúng ta đã gọi đưa trứng xịn cho mẹ con chị làm thuốc đấy. Xúc động quá.

    @ Gấu: Cậu nên tả rõ kinh nghiệm nhờ cậy để nhiều người học tập chứ.

    @ Lana: Lần này rét quá nên chỉ mua lá nấu nước lau cho con cậu ạ. Tớ đọc về bệnh thấy sợ lắm. Những biến chứng quá kinh. Bôi dầu này thì chả bị lem luốc đâu. Chờ bong vảy thì đi học thôi chứ tết đến nơi, mẹ nằm một chỗ cũng rối ruột lo việc quá.

    Trả lờiXóa
  9. Thương bạn QA quá, cu lớn nhà em cũng bị 2 lần vào 2 năm liên tiếp mà cũng tiêm đầy đủ chả thiếu thứ gì :((

    Trả lờiXóa
  10. Chị ơi, nếu cần trứng gà thật thì gọi em nhé, nhà em có trưng ở quê, bà ngoại vẫn gửi cho thường xuyên.

    Trả lờiXóa
  11. @ Mẹ Mốc: Đấy, Hà An nhà chị cũng thế, cách nhau 4 năm. Giờ lo ông Quốc An mới bị lần đầu không biết thoát chưa. Hỏi mới biết chứ thiên hạ toàn thế em ạ.

    @ Ngọc Minh: Cám ơn em nhiều nhiều! Lúc này thì ăn hàng ngày nên cũng ào ào hơn. Bao giờ có ai cần thuốc phải làm hộ thì mình liên hệ nhau nhé :)

    Trả lờiXóa