VÔ ĐỀ ĐÊM Ngủ đi đừng bận đêm dài ngắnĐừng quản nông sâu chuyện lòng ngườiĐừng cân đừng đếm phần hay dở
Đừng đo sai đúng giữa buồn vui
Ngủ đi đừng dựa mong manh gió
Đừng luỵ nắng mưa quấn kiếp người
Đừng thương mà hoá đau hoá xót
Đừng sợ tin yêu hoá bụi rơi
Đừng ngại chân trần mơ nội cỏ
Đừng run mai sáng tắt nụ cười
Đừng cho thanh tịnh hoen sắc khói
Đừng động giấc này bởi đầy vơi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét