CÓ MỘT CHIỀU BUỒN KHÓ CHỪNG ĐONG
Giống như mà chưa phải
Chạm đến đáy cõi buồn
Biết vậy mà suýt mải
Ngã vào chiều tan luôn
Hoàng hôn này mây xám
Sậm rất vội vào đêm
Biết buồn không làm vỡ
Mà nát được êm đềm
Chiều buồn không vô vớ
Lời lặng chẳng vô tình
Mà trôi, mà chả tránh
Mà cứ chịu làm thinh
Chiều buồn như bỗng thế
Chợt nói cười nhạt tênh
Thả trôi về nẻo khác
Quãng trần gian ngoài mình
Ngậm buồn trong chiều lặng
Đem nặng nhẹ khó đong
Buông vào đêm đốm lửa
Đợi thanh thản giữa lòng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét