Rồi tới lúc nỗi đau nào cũng hiểu
Mà xót xa vẫn chập chững ban đầu
Đèn trăm năm dẫu gần cạn đĩa dầu
Vẫn thảng thốt những sớm chiều giông gió
Không trẻ nữa hay chưa từng thấu tỏ
Đường chỉ tay vẫn tít tắp khôn lường
Số phận qua rồi mới càng mặn mà thương
Vội chi vượt trang đời chưa hé mở
2 câu đầu hay bá chấy !
Trả lờiXóa(hic hic, em chả biết tả thế nào, mượn từ của dân nơi khác vậy bác ạ)