Thứ Tư, 17 tháng 10, 2012

HỒ TÂY TÍM MỜ



Hồ Tây  chiều nay mành nắng khép nhanh. Sương cuối Thu mong manh sa xuống, lại như từ đáy nước dâng lên gọi lòng người đầy vơi nỗi gì đó tím mờ.  Phố kè hồ chìm dần vào hư ảo. 

Ta nhớ... nhớ... nhớ... Nhớ  dịu dàng tựa kết tinh kỳ vọng êm đềm ở cõi này. Điều đó đã từng, đang đợi ta và gần gũi như lời hẹn chắc chắn sẽ tới bởi ta đang ngập tràn niềm tin rằng mọi khát vọng yêu thương tha thiết tới trong những chiều hồ Tây tím mờ thế này đều ắt thành hiện thực. Gió hoàng hôn mênh mang se sẽ mang hơi nước luồn qua tán si già đoạn cua Võng Thị, hắt nốt chút lấp loáng sóng vàng ánh tà dương cho óng ả thêm những châu ngọc trần gian trên nét môi người qua phố.

Hồ Tây chiều cuối Thu toàn thế, toàn khiến cõi người ta chốn đây chợt chòng chành cổ tích. Nét mái cong  Phủ Tây Hồ, chùa Quảng Bá vút vào sương như lối giao hoà xưa sau mà hồn người đang trải là cầu nối an nhiên tuyệt đối.

Cọng sen gầy lá sậm trầm sắc vào chiều sau cả hè rực rỡ dâng hiến. Hương hồ chiều phảng phất dư vị hồn lá mang mác thơm. Một lần đã chạm vầng hương ấy, dẫu hoá thân thành cát bụi thì giai nhân, quân tử vẫn chẳng tài gì nguôi âm ỉ ngún  một niềm khát khao nồng nàn chung thủy, trước bỏng cháy môi mềm, sau tro hồng ấp iu  tình  nghĩa. 

Nhớ quá một chiều rã khoá K18 SPNN HN năm xưa, lũ con gái rủ nhau lượn đường Thanh niên, thả dốc Yên Phụ. Những thanh tân thiếu nữ vừa bơi qua năm năm biển sóng Việt, sóng Nga dào dạt đáy tim.  Chiều bồng bềnh rơi, xe đạp guồng nhẹ, chả về đâu mà vội vã. Tóc mơ xõa ngược đường gió. Khúc khích nói cười. Thế mà đã hăm mấy năm. Chiều nay sương lại tím giăng ảo diệu cho tà áo mùa ấy vờn bay nao nức chạm tay đây.

Chị thong dong đèo em qua hết một vòng phố kè hồ. Chợt thương vô cùng. Chả xa Hà Nội ngày nào mà chừng ấy năm cơm áo bắt chị tới tận chiều nay mới có duyên ngất ngây nhận ra miền êm dịu ở ngay gần mình đến phát khóc. Thả lòng một thoáng đã thành thần tiên là thế chị nhỉ.

Hồ Tây chiều loang tím. Khoảnh khắc tình bạn, tình yêu tưởng tan vào mưa nắng trần gian lâu rồi lại vẫn vẹn nguyên khi ta còn được trải qua miền sương cuối Thu nay. Nao lòng mong nhanh tới ngày hẹn gặp bạn xưa. Chắc hơn một tháng nữa miền sương cổ tích này vẫn nguyên thế đợi chúng ta sóng sánh bên nhau.

5 nhận xét:

  1. Nàng viết tản văn lãng mạn tuyệt vời, like mạnh.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hôm vào Vũng tàu em có nghe Lại Hải Vân giới thiệu về chị và được tặng cuốn sách của các chị. Em cũng hâm mộ các chị:)

      Xóa
  2. sóng sánh bên nhau á hihi... nghe tả đã chóng hết cả mặt rồi Chuồn ạ :))

    Trả lờiXóa