Thứ Năm, 20 tháng 9, 2012

KHI NHÌN ĐÂU CŨNG VƯƠNG MỘT CỌNG BUỒN...


Giống như sáng ra nhìn đâu cũng có góc mờ mờ, chỉ tại mắt mình vương tí gièm. Có thể mỏng đến soi gương còn chả thấy. Có thể mỏng đến mức ra đường cứ thế đi, vẫn son son phấn phấn, váy tà phấp phới hệt như mọi nhân gian náo nức. Chỉ mình khi nào đó chợt đủ cộm khóe mi, chợt vướng tay dụi thì mới hiểu mà thoát nó.

Giống như ngửi đâu cũng vương vất hơi nước mắm lẫn húng lìu ướp thịt quay lúc sáng lật đật chuẩn bị cho chiều, chỉ tại đuôi tóc vương một chấm lúc ngón tay út khẩy vén. Có thể thoáng qua rất mong manh như hương trần gian tự kiếp nào đậu trong hồn kẻ được tiền định kiếp này sẽ làm đàn bà ríu chân. Chỉ nao nao đến xốn lòng không tài gì dẹp được một nỗi nhớ con, xót chồng suốt sáng, trưa, chiều. Chỉ lúc búi lại tóc, sợi tua ấy lượt qua mũi mới hiểu ra.

Giống như một niềm vui chưa trọn vẹn bao giờ, cứ lẩn khuất và nhói như dằm ký ức, chỉ tại phút nào đó tạm ngưng đã an nhiên như thể nét cười là vĩnh cửu. Có thể không đủ để định danh, không trọn để viết ra, để kể lại đặng vơi đầy. Chỉ khi một gợn mây, làn khói, một thoáng lá rợm chao gợi lại mới có thể giật mình nhận thấy tính thực nhạt nhòa, ảo diệu lên ngôi. Rồi lòng chợt nhẹ tênh  hiểu kỷ vật đã lắng trầm, màu tro ký ức dịu dàng mãi mãi.

Giống như biết đất trời luôn mới, cuộc sống luôn bình thường với đủ ngọt, bùi, đắng đót đã là tuyệt phẩm cho ta - kẻ đi qua cõi này mà chả góp được là bao cho nó sinh sôi, nhưng nhìn đâu cũng vương một cọng buồn. Thí dụ hôm nay đang thế. Nhưng hiểu cọng buồn ấy vì sao. Nhưng hiểu cọng buồn chỉ vương vất thế thôi trong cõi riêng ta dẫu nó làm trời xanh, mây trắng, nắng vàng đều trầm đi một tông. Nó là của riêng ta. Và của riêng ta nên chả để ảnh hưởng tới ai, tới điều gì trong khung trời ta đang sống. Chỉ toát mồ hôi khi nó chợt nhói rồi lại dịu ngay, an nhiên ngay. Cọng cỏ buồn ấy không bỗng dưng đến, nhưng nó sẽ bỗng dưng đi. Biết. Biết y như biết đang hơi nhạt lòng trong đời sống nhưng đời sống vẫn chờ ta tha thiết yêu trở lại những ngày thường.

Khi nhìn đâu cũng vương một cọng buồn, có vẻ hiểu mình hơn. Chiều nay nắng mật ong chín Thu quá là Thu...

7 nhận xét:

  1. em đọc tít bài của nàng là KHi nhìn đâu cũng vương một cọng chuồn :-))

    Trả lờiXóa
  2. và đang lăn tăn cọng chuồn đang dài ngắn thế nào, hình như dạo này cọng chuồn đã bớt mảnh mai :-D. Hình như dạo này cọng chuồn trắng ra do không hội hè, off iếc nhiều nữa đấy :-))

    Trả lờiXóa
  3. Chiều nay nắng mật ong chín Thu quá là Thu...
    Ý hay quá bạn. Nắng mật ong chỉ có vào mùa thu...

    Trả lờiXóa
  4. Chắc tại mùa thu :(
    chị viết hay quá

    Trả lờiXóa
  5. Thảo viết hay lắm. Sáng nay vào FB thấy "Ai nhanh hơn là chủ gia đình" = sướng kinh khủng vì mình luôn chậm.

    Trả lờiXóa
  6. Viết sao mà lãng mạn, nàng ơi

    Trả lờiXóa