Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2012

CUỘC ĐỜI MỎNG QUẸT



Thật đấy, mỏng quẹt. Lắm lúc rối tung rối mù, lắm khi như trận địa ngoi ngóp bon chen, nhưng rồi thực ra cốt lõi có quái gì đâu. Như cái công tắc bật lên, mình chui ra từ mẹ, rồi tắt đi, mình tiêu, về đâu chả còn quan trọng nữa. 

Rất nhiều khi nghĩ đời là gì đâu, chả phải chiêm bao vì nặng lắm, chả phải là hỗn mang những nhiều ít, to nhỏ, chỉ cốt ở mình còn thì sẽ còn đời. Rồi thót cả ruột, điếng hồn thấy thoáng đấy mà đã xa quá ngày đầu mẹ ru, đường phía trước nào đâu biết điểm ngắt. Mọi chuyện luân hồi, kiếp nọ kiếp kia nói cho vui hết cả ấy mà. Chỉ biết kiếp này thôi. Chỉ biết giữa bật và tắt mình làm con, làm chị, làm vợ, làm mẹ. Những yêu thương máu thịt vô bờ. Chả bao giờ muốn rời xa. Lắm lúc vừa hạnh phúc, vừa run rẩy trong hạnh phúc vì ngộ ra rằng dù mỗi ngày đều phải gắng gỏi, lắm khoảnh khắc tưởng chỉ vì chưa chết được mà còn phải sống, thì thực chất đang là những ngày cuộc đời mình tròn đầy nhất. Những yêu thương vẫn đang đủ hết bên mình: ba, mẹ, em trai, em gái, chồng, hai con. Biết rằng ngày tháng đang trôi, níu được ngày nào tròn đầy thì ngày đó vẫn là quãng tháng năm làm người hạnh phúc nhất mình có được. Run rẩy sợ tháng ngày phôi pha mất... 

Có lúc lo phát cuồng vun vén việc nọ sự kia, rên rỉ, oán giận. Rồi để chiều nay chết lặng xen với mềm hết cả tâm hồn ngộ ra sống để lo âu  cũng là điều chân thực lắm lắm. Ôm con nhỏ, ngắm con lớn, nghĩ thế là lại bươn chải nuôi chúng thêm được một năm học nữa. Các con chưa thực xuất sắc, còn phải phấn đấu nhiều, nhưng còn được lo âu thực ra còn là hạnh phúc. Mình muốn được lo tới bao giờ có dâu, rể, cháu ngoại, cháu nội như ba mẹ mình bây giờ. Đời là hữu hạn, nhưng cứ ước ao... Giờ này năm ngoái còn đang điên lên vì âu lo con nhỏ vào trường, con lớn chuyển cấp, đã xong năm nữa rồi kìa...

Đời mỏng quẹt, có cần chi nhiều đâu mà bôn ba dâu bể. Sao cho đủ bù trì cho con, cho gia đình, cho những người yêu thương cũng là mãn nguyện lắm rồi. Chỉ cố đừng hèn. Sang thì chả biết mấy cho vừa. Phù du lắm mấy thì cũng chỉ cần còn lại những yêu thương ấy.

Chiều, chị bạn ở cơ quan cũ điện thoại, báo đã về hưu, bắt đầu khúc đời không ràng buộc cơ chế. Nói với chị lời chúc mừng và khai thật em thấy thèm như chị. Em còn một mớ tháng năm nữa mới được tới ngày như chị. Em cũng chả dám ước nó trôi nhanh vì nó sẽ vèo qua như bóng câu ngoài cửa sổ ấy mà. Cuộc đời được như chị cũng là trọn vẹn rồi, đáng ước ao lắm rồi. Đời mỏng quẹt, đơn giản hóa nó đi, thấy nó giản dị và cực kỳ dễ chịu. Mà nó chính là như thế chứ đâu.

17 nhận xét:

  1. không biết bọn báo chí ảnh hưởng bởi mụ hay ngược lại mà:

    rối tung rối mù, trận địa ngoi ngóp, thót cả ruột, điếng hồn thấy, vô bờ, run rẩy, phát cuồng, rên rỉ, oán giận, chết lặng, mềm hết cả tâm hồn, điên lên, cực kỳ...

    hèn chi hay được bọn báo mời cộng tác :-))

    Trả lờiXóa
  2. mụ thử viết lại bài này mà bỏ hết hỉ nộ ái ố qua một bên xem văn bản có truyền được thông điệp và hiệu ứng thái độ không nhá

    hay là cái mụ mún truyền là cái hỉ nộ ái ố?

    là em lăn tăn thui không có ý phê bình nhận xét rì ở đây

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thì khác gì bỏ hết cả kính với vải vóc trên người Gấu ra :))

      Lúc viết thì đâu định truyền gì, nước chảy về đâu thì chảy. Đấy là cái khiến viết blog là giải tỏa chứ không phải như viết báo (kiếm xèng) là làm việc.

      Xóa
    2. Chị Chuồn bị hâm lí sự ngược òi. cởi hết đồ ra mới là phơi bày và giải toả. si ra những ẻn như vầy gọi là cởi nà :p

      ngoài ra xem lại còm 1, bi giờ vít báo với vít blog giống nhau òi hihi

      Xóa
    3. :))
      Đọc lại reply còm 2 nhé cậu :))

      Cậu nghĩ trong tiếng Việt nên k0 có những gì nữa thì chị bỏ nốt cho đỡ mất công xài. hà hà

      Xóa
    4. này, ở đâu có người xúi "cởi đồ" là em chạy vô hóng chuyện đấy :)) ai làm người mẫu cho em chụp nude không nào! hehehehe, rao hàng với chào mời đó :))

      Xóa
    5. Gấu nó táp em giờ. Chạy mau đi :))

      Xóa
  3. hihi.... Chuồn chuồn bay thấp thì mưa, bay cao thì nắng, bay vừa thì rung rinh ( tức động đất) ke ke...:-D

    Trả lờiXóa
  4. Trả lời
    1. Tự dưng núng quá chị ạ. Chị về Hn lại chưa chị ơi?

      Xóa
  5. Anh có một chị bạn, đang hoạt động rất là năng động, tự nhiên phần vì cơ quan gợi ý, phần vì gia cảnh riêng, xin nghỉ hưu. Chị ấy bảo rằng, hôm nhận quyết định tạm nghỉ (nghỉ 3 tháng chờ sổ ấy) có cảm giác buồn vô hạn, cảm giác mất mát một cái gì to lớn hơn tất cả những mất mát trước đó...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị bạn anh buồn và sốc cũng phải. Một đời đi làm bao nhiêu chuân truyên, đến phút cuối vẫn còn thế, phải em thì em cũng chả khác chị ấy được.

      Giá như bước nghỉ được thu xếp cả về tâm lý, về những công việc phù hợp tiếp theo thì sẽ nhẹ nhõm anh nhỉ.

      Xóa
  6. "sao cho đủ bù trì cho con, cho gia đình, cho những người yêu thương" - được thế không 'mỏng quẹt' đâu, dầy đấy!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ừ, nào có mỏng, chỉ có đời mỏng quá thôi cậu :((

      Xóa