Thứ Năm, 26 tháng 1, 2012

MÙA XUÂN (KHÔNG) THẦM LẶNG

- Không đi ngủ đi còn mở máy tính ra làm gì? Thế không cai nữa à?
- Thôi, em phải làm đây, xa anh đây. Tối mùng 3 rồi còn gì.

Nghiêm chỉnh khủng khiếp. Thứ công chức mẫn cán hàng đầu lực lượng lao động xứ Việt chứ chả bỡn. Có blog từ lâu mà mẫn cán thế cơ đấy. Tin thì tin, không tin thì thôi chứ xưa nay mẫn cán mà không có blog thì xem như mẫn cán quá đà nhá nhá... Hế hế


Khả năng nếu có giải "blogger đón Tết thầm lặng nhất" thì năm nay mình cũng bon chen ứng thí. Dân blog có tí xước tay thì cũng hay lên blog hô hoán hơn cả ăn mày xổ ruột. Thế mà năm nay mình đã đóng laptop suốt từ 25 Tết đến giờ. Có thập thò lên vài cái status cũng chỉ là để bạn bè ăn Tết cho ngon, khỏi lo nhà Chuồn đã tan vào mây xanh như lời dọa lâu lâu lại tái bản trơ trẽn .

Tết này mình quay về làm bà nội trợ thời bao cấp thứ thiệt, lọm khọm "chế" một cái Tết gia chánh cực nhọc y chang thời bao cấp. Con gái liệt kê có tới 5-7 món mẹ tự tạo: giò thủ, hành muối, mứt dừa, mứt gừng, mứt cà rốt, chè kho, thịt bò bắp kho mắm sả, xiro dứa . Chưa kể xôi tự đồ (hà há) và bánh chưng tự (bạn mẹ) gói. Ăn không thể hết. Vẽ ra trang hoàng khuôn hoa khuôn sói cho nó... sướng. Quả là có nhìn, sướng cái mắt nhìn, sướng cảnh lễ mê bê biếu nhà nội, nhà ngoại, nhà thông gia, nhà bạn... Khổ thân mọi người lom lom nhìn mình như người ... âm lịch. Ai lại rảnh bày vẽ ghê thế chứ. Lại được đặt hàng cho tận Tết sang năm. Gật. Gật tuốt cho máu me. Sang năm tớ... hồi xuân, tớ làm gì còn đủ thầm lặng thầm thì hoài cổ nghẹo cổ như năm nay thì sao??? Hà há. 

Tất nhiên lý do bày vẽ là bỗng dưng nhớ Tết "xưa" quá. Muốn sống lại cảm giác ngày con gái bày biện Tết dù đọc trên mạng quá buồn cười vì bà con cứ viết lách về Tết Hà Nội "xưa" mà thực ra chỉ là cái thời bao cấp khỉ gió. Tác giả của cái mớ ấy cũng chỉ tầm tuổi mình, già lắm nữa thì mấy bác tầm chống Mỹ. Các bác Hà Nội đứng thời bao cấp  kể truyền khẩu cái "xưa" cỡ thời con gái Hà Nội phố cổ bày mâm cỗ Tết những năm 30-40-50-60 của thế kỷ cũ đã "cũ đến quá kỹ" hết cả rồi. Thấy cái gốc, hồn cốt Tết Hà Nội thế là đã bắt đầu tan vào cõi "xa xanh", im lìm trong kho lưu trữ quốc gia, bảo tàng... Buồn cười thật cái "xưa" thời @. 

Và lý do chính đáng cực kỳ nữa là con gái vào tuổi nên bắt đầu biết các việc cho một không gian Tết gia đình. Muốn bày ra, vẽ ra cho con nhìn mà nhớ, mà biết cái Tết cần tổ chức thế nào cho cái gia đình của nó về sau. Mai này nó lại kể cho lứa con cháu nó rằng "hồi xưa bà Chuồn làm cái Tết thế này, thế này nhá". Hức hức. Mình muốn níu chút không gian Tết mình biết yêu mến kia chậm rơi vào miền bụi phủ ấy mà. Con gái có trầm trồ, có tự hào vì mẹ bày vẽ. Ba nó có lác mắt, rồi lại hồi ngay, thấy vợ trổ những ngón "chài" gần 20 năm còn dấu kỹ (vì chưa cần tung ra để chài).  Hê hê. Về mặt này thì dù tay nghề vẽ Tết chưa được phục chế hoàn toàn nhưng mục đích ban đầu xem như thành công.

Nhưng khốn cái, khi tất bật lại là lúc lặng thầm. Lặng thầm nhớ quá hơi Tết cũ ấy. Thế là mùa Xuân về rất thầm trong mình. Mình trẻ trung như khai quật từ những lớp bụi cũ kỹ. Mình già nua và bảo thủ như một bà cụ đang tay lược cào nhẹ như sợ xước những mảng tóc xanh ảo ảnh tuổi thanh xuân. Hí hí. Mùa Xuân cứ thế lao xao thầm thì.

Rồi duyên thế nào mà mò lên Bưởi lại mua rẻ được bụi hồng nhung giống cũ dày nụ, cành tược mầm căng. Lại trưa 30 Tết mò được 3 bông hoa phăng hồng, 50 bông đồng tiền đơn đỏ rực. Bảo nhỏ con gái, hoa này tưởng đã mất hẳn khỏi Tết Hà Nội đấy. Con mà là tuổi mẹ mới thấy quý nó nhường nào. Con gái gật gù gật gù như là hiểu lắm. Hớ hớ. Violet tím xanh hòa với mớ hoa ấy là thành căn phòng Xuân xưa. Chả biết sang năm có hên thế chăng. Con gái lại trầm trồ, sao đào phai đẹp thế này mà họ cứ thích đào bích mẹ nhỉ. Hờ hờ. Mẹ ừ gọn lỏn vì lòng còn ngậm giọt trầm mừng, con gái đã lây cái thú yêu đào phai truyền từ ông ngoại qua mẹ tới con.

Mùa Xuân cứ tất bật tới, cứ thầm lặng tới thế đấy.

Hôm nay đã mồng 3 Tết. Hóa vàng. Chả máu me blog như năm kỉa năm kìa, thói quen "nói được mình ra" mới luyện được đôi ba năm lại có nguy cơ rơi rụng, nhưng muốn viết tí ti. Còn bao điều thầm đến lặng, đến lặn tận tầng đáy nào trong lòng mình hoặc chưa thể nói ra, hoặc chả nên giãi tỏ, hoặc quá lo lắng vì những điều gì đó phải cẩn trọng trong năm Nhâm Thìn trước mắt. Những chằng chịt liên quan tới con, em, chồng. Rồi bi kịch, hài kịch của  những mảnh tốt lành chả ghép thành đĩa hoa cuộc đời được. Chao ôi. Nén như thuốc pháo đến phút muốn bung mà lại bị cấm nổ. Thì viết ra...

P/S: Công chức online vì có blog chồng ạ. Em thề em cai. Em chơi cũng gần chán rồi. Chồng chờ nhá. Hớ hớ. Nếu không có lý do gì đặc biệt thì em sẽ để lửa máu me blog tắt dần. Em ham off là đủ rồi. Đây là em hạ đao, á nhầm, hạ bút, ẹc, nhầm quá, hạ phím khai xuân thôi chồng. Năm nay em tự lượng sức mình cũng chỉ còn có thể mỗi tháng treo 1 ẻn là... đuối mực.

13 nhận xét:

  1. Trông mụ gày gày mà khoẻ quá, em chịu mụ sát đất vụ bày vẽ cho con cháu ngẫm nghĩ về Tết :-D

    Trả lờiXóa
  2. á, em thích cái giọng văn "du côn" của chị Chuồn quá :))

    "Đừng bỏ em một mình" <-- blog hát vậy đó, hehe. Thôi cho em trả giá đi, 1 tháng 2 ẻn để bà con còn vào ra cười haha :))

    như chị Titi nói, chị Chuồn giỏi thiệt, Têt hoành tráng ghê luôn

    Trả lờiXóa
  3. Em cũng mê off nên đang tiếc hùi hụi vụ chủ nhật này đấy ạ, lại khơi vào nỗi đau của mềnh:((. Năm nay cũng thực hiện đầy đủ nghi lễ " Mùng 1 tết cha, mùng 2 tết mẹ, mùng 3 tết thầy" rồi mới lên đường và cũng không còn thời gian cho blog nữa:P. Năm mới chúc cho xóm blog chúng mình off thường xuyên hơn nữa.

    Trả lờiXóa
  4. @ Titi: Đấy, chị mắc cái bệnh lẩn thẩn tiếc đời thế đấy cô :))

    Trả lờiXóa
  5. @Trinh-ttcoz:

    Ngại quá. Hihi. Chính vì cái giọng ấy mà chị ít dám đi còm quèo vì chữ nghĩa chớn quá em ạ :D

    Vụ ẻn thì nó tùy cơn... lên đồng á em :))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cái "chớn" ấy, giang hồ gọi là phong cách đó chị :)) Hông bị lẫn vào đám đông :))
      Trả giá không xong, em đành ngồi xa xa, xòe váy (nếu có mặc) chờ chị... lên đồng vậy :))

      Xóa
    2. Hà hà. Đấy, đấy, không ăn nói đàng hoàng trên blog được nó ra thế đấy em.

      Em khỏi cần trả giá thì cơn viết nó cũng chập cheng rất bất thường. Có khi ngày 2 ẻn nữa đó nàng :D

      Xóa
  6. @ Mẹ Mốc:

    Mai chị cũng bó tay rồi vì đổi trưa sang chiều thì nhà bận :((((((

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Khiếp, một mình chơi đến 50 bông đồng tiền đơn đỏ rực rồi còn ai được hưởng nữa hả trời ! Chả off được thì lấy niềm vui đó bù sang cũng còn đỡ đỡ !

      Xóa
  7. chị, miễn là sang năm mới trẻ khỏe blogging nhé

    Trả lờiXóa
  8. Thank cậu PR :D

    Phải khỏe chứ nị :D

    Cậu cũng thế nhá!!!

    Trả lờiXóa
  9. he he tớ cũng bon chen được một lọ đồ Tết hand-made của nàng Chuồn. Thề không hề nhìn nàng 'âm lịch', chỉ lầm bầm với Mẹ MM "người còm như cái cánh chuồn mà bao đồng quá cơ, người 'nhàn hạ không chịu được'" :D

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hê hê. Thế thì đúng là tớ mắc bệnh già không đều rồi nàng hử.

      Cái lọ ấy có vừa k0. Kiểm tra xem cần nêm mặn k0 nhá.

      Xóa