Sáng nay dậy trong tiếng lục cục, xủng xoảng làm bánh trôi, bánh chay của hàng xóm. Nhà ấy không chuyên nhưng mỗi năm ngày này đều huy động đàn bà con gái cả họ ra vê bánh mới kịp bán.
Đưa đĩa, bát ra đặt hàng nhưng trong lòng hơi nhung nhớ một thứ bánh trôi mướt thơm hương bưởi, vừa chạm lưỡi thì đã trôi vèo mát lịm vào ruột. Ở HN giờ khó kiếm ra một hàng bánh chuẩn như thế. Người ta nghĩ bánh trôi thì dễ làm mà không nghĩ khó làm ngon.
Bột xay máy vèo phát xong. Ra chợ bán nhan nhản vẫn bột ấy. Không ngon là phải. Nhớ hồi con gái hí húi ngâm gạo nếp gạo tẻ mấy tiếng rồi đạp xe đạp đi "xay bột nước" bằng cối đá, cối xi măng hai thớt. Túi nước bột được ép sơ cho ngót rồi tiếp tục đợi chờ mỏi cổ để róc hết nước. Bột ấy mịn mát. Bột xay máy giờ chỉ đỡ thô hơn bột khô nhào. Viên bánh đục đục chứ không trong e ấp tới ruột. Bà Hồ Xuân Hương cho bánh làm phận "em" là có lý do của bà ấy. "Em" ấy, thiếu nữ ấy trong ngọc trắng ngà, mát lành ảo diệu. Em ấy trong trẻo mà kín đáo. Đẹp hình, cuốn ý. Cầu kỳ lắm mới ra thứ bột làm bánh trôi.
Vì mất công thế nên mỗi lần xay là chơi cả cân gạo, nếp. Và hễ bột bỏ tủ lạnh rồi mang ra làm tiếp thì không ngon nữa nên đã xay là bày ra đủ thứ bánh. Mất đứt một ngày từ tinh mơ dậy vê bánh đến chiều tà dọn dẹp bếp núc. Ấy là chưa kể ngâm gạo từ sáng hôm trước, trưa xếp hàng xay, chờ qua đêm róc nước.
Lũ em hau háu chờ mấy đĩa bánh đầu, chả kịp chấm vừng hình bông mai lên đầu mỗi viên bánh vừa qua kiếp ba chìm bảy nổi với nước non chúng đã "hút" sạch sẽ vào những cái bụng không đáy. Thế thôi là xong ngày bánh trôi của chúng.
Nào ai biết cho cái eo con gái chỉ ngồi vê vê chừng nửa cân bột ra bánh trôi là đã nhừ tử mỏi mê. Chả nhớ ai nữa, xúi vê bánh to cho nhanh hết bột để còn đi chơi với người. Giờ chỉ nhớ mình trêu lại "bánh trôi to bằng bánh chay, bánh chay to bằng nắm tay, bánh rán to bằng cối xay".
Bây giờ thì chịu, thời gian ít ỏi lắm. Không đủ để bày ra thú vui làm bánh. Bột cũng chả có chỗ xay như ý. Người ăn cũng vội vàng luôn. Ăn thì chỉ đôi ba cái là đã bứ miệng, vừa vì bánh không gợi, vừa vì nhu cầu ăn uống cũng đã ê hề từ lâu.
Con gái bận bịu học hành tít mít nên cũng chả có lúc nào mà rủ con bày biện.
Lại đưa đĩa bát ra đầu ngõ chờ mua bánh hàng xóm. Lại để lòng xuyến xao những mùa hoa bưởi thiếu nữ trong ngần, trong ngần.
Sáng nay dậy, muốn đi ra ngoại thành quá. Đã hẹn nhau rồi. Những ngày này... Bề bộn và ấm áp... Có bao lâu mà hững hờ. Mỗi chấm xíu xíu như cái bánh trôi trong vũ trụ cũng cần được sẻ chia đúng kiểu tinh tế... Yêu từ cái chấm yêu đi....
Nhớ vớ nhớ vẩn thế thôi. Chắc tại mình đã sang tuổi hay hoài cổ mất rồi.
"Chả nhớ ai nữa, xúi vê bánh to cho nhanh hết bột để còn đi chơi với người."
Trả lờiXóaCâu này nghi hoặc lắm mẹ Chuồn à.
"Vừa chạm lưỡi đã trôi vèo mát lịm vào ruột"... thì tận hưởng sao được vị ngọt ngào đường mật và hương bưởi bạn ơi.
Trả lờiXóaNói chơi vậy, nghe bạn kể chuyện bánh trôi mà thèm nhớ.
Wow, chè trôi nước. Đây là món chè khoái khẩu của Lu nè.
Trả lờiXóaChắc tại mình đã sang tuổi hay hoài cổ mất rồi... hẳn, hẳn, hẳn thế. hehe
Trả lờiXóaHồi bé chỉ nhớ mỗi tên Tết bánh Trôi,bánh Chay mà quên nó là Tết gì(3/3 âm lịch).Hôm nay vào đọc 2 Entry toàn đc thưởng thức món Ngó ngon thế này.Tks!
Trả lờiXóaTết Hàn Thực được mẹ Chuồn tả siêu quá. Mướt mồ hôi vì những cái bánh đẹp đẽ kia á :-P
Trả lờiXóaMí lại sau tết Hàn thực, lại tăng cưn vùn vụt á :-P
đọc bài này, làm em nhớ hồi đi học có bài tập bình văn, bình về bài thơ bánh trôi nước, nhớ con bạn em, viết 2 đôi giấy, trong đó nguyên 1 đôi đầu tiên là viết cách làm bánh, với cụm từ được lặp đi lặp lại là..cái ...thì..mà...là. Nhờ lần đó mà em mới biết cách làm bánh trôi nước :)).
Trả lờiXóaNói ra lại thèm...
Trả lờiXóayêu thế
Trả lờiXóaCứ đến cái tết này, anh lại nhớ đến tích Giới Tử Thôi. Giờ thì tra ở đâu cũng ra, nhưng ngày trước, khi anh còn nhỏ, ông nội anh kể cho anh nghe truyện này.
Trả lờiXóa@ PTN:
Trả lờiXóaKhông có gì nghi hoặc cả vì chị thực sự không nhớ 'người' nào dụ vụ đó nữa :D
@ Anh Đỗ:
Chính ra phải có một chữ "muốn" mới chính xác. Mới chạm đầu lưỡi đã muốn trôi vào dạ dày vì nó mềm quá, mướt quá ạ.
Trong xứ anh ở có món này không anh?
@ Lu:
Vậy lần tới off sẽ óc người mang món này tới cũng nên Lu à.
:D
@ Titi:
Đẹp từ nhìn tới cảm, ôi cái bánh trôi ơi :D
@ ĐH Phú:
ôi chao cái phút ta già
bỗng dưng nhớ bao la ngọt bùi
:D:
@ Mía em:
Biết rồi thì mần thử chị ăn coi có trúng không ?
@ Anh AK7:
Nó là Tết Hàn thực đó anh.
ăn chả là bao những nỗi nhớ thì ngút ngàn kiếp người ta anh nhỉ.
@ Anh VMC:
Hay là ta off bánh trôi :D
@ Gấu:
yêu quá thì phải chén thoai :))
@ Anh Thuỵ:
Vâng, ngày xưa em cũng biết ông ấy nhờ ba kể. Xúc động thôi rồi là xúc động.
Bánh trôi mà có thêm một chút dừa nạo nữa thì còn ngon hơn, đồng ý chứ A.T?
Trả lờiXóaBánh trôi quán "Chè 16" ở Ngô Thì Nhậm cũng tạm ổn chị ạ :D
Trả lờiXóaNhớ cảnh ngày xưa phải xếp hàng chờ xay bột quá chị ơi!
em làm được em chết liền :)),
Trả lờiXóakhi nào em ra chị làm em ăn há :p
thôi chết rồi!
Trả lờiXóa...
em chợt nhận ra khi đi luớt các blog anh chị
đó là những vấn đề mà các anh chị trăn trở, muộn miền đuợc viết lên lúc nào cũng có những nốt thăng hoa nhung nhớ nhưng đều hạ màn bằng nốt trầm nhạt cam chịu, có thể ví dụ những câu cuối như " ừ, chuyện vẩn vơ ấy mà", "nhớ vẩn vơ thế thôi..", "lâu lâu cứ hay suy nghĩ vẩn vơ"
thực tế coi bộ phũ phàng quá ta, hơ hớ
bánh ơ quê em ăn có tên "bánh ỉ", đục hơn, to như hột gà, ăn 2 bánh là ứ mề...
@ Bác Phú Hoà:
Trả lờiXóadạ, có đúng ạ :D
nhiều người cũng thích thêm chút dừa nạo nhỏ vào bán trôi bánh chay như thể biến tấu.
@ Mẹ Mốc:
Em nói đúng luôn. Chè đậu đen ở đó nấu cũng ngon ghê. Xôi vò nữa.
@ Mía em:
Khó ở cái bột ấy nàng :D
@ JG:
Em zai nhạy bén quá, bắt trúng thóp của những kẻ nghé xưa giờ đã chắc sừng :P
@ JG:
Trả lờiXóaBổ sung. Món đó ở em có chan mật mía nấu không? Nếu vậy thì ở Nghệ An gọi là bánh ngào :)
có chan nuớc ngọt như đuờng màu vàng trong, dẻo dẻo, chắc dãy rầu
Trả lờiXóa