Ồ nhỉ hồn người là giấy điệp
Mưa nắng rồi ra sắc trắng đen
Thuỷ mặc trần gian dâng nét nét
Mỏng dày khoan nhặt tĩnh động chen
Ồ nhỉ trăm hồng và ngàn tía
Ngày qua, nay với đoạn ngày sau
Thảy ồn rồi lặng rồi còn lại
Nhớ quên, mờ tỏ những phẳng nhàu
Rồi nhàu mờ được là quả phúc
Rồi phẳng thôi trơn, đọng an lành
Thuỷ mặc sông đời trôi cát bụi
Còn rung rinh mỏng mảnh trăng thanh
Ừ, thật hồn người là giấy điệp
Phết neo cung mệnh nét chân thành
Trắng đen đời sống là huyền ngọc
Lắng lại nơi đối diện thật tình./.
Đang tải Trang Tiếp...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét