Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2019

THUA MÌNH TÝ CŨNG TỐT THÔI



1.
Đôi lúc cũng hiểu ra mình vẫn  mệt dù buông tham sân si nhiều phết rồi là vì mấy chữ "chẳng cam lòng" ở những việc ngoại thân như con cái, người thân. Vì việc bản thân thì buông phát một rồi thôi, chỉ còn việc ngoại thân ấy. Ngoại thân xa xa hay xa quá cũng bỏ sạch từ lâu, thi thoảng đu trend kiểu thượng đỉnh chỉ để luyện game tư duy tí chứ chả nặng lòng gì.

Biết đủ ở chỗ nào nhưng cứ không cam lòng cơ, cứ xót xa cơ,  cứ đớn đau cơ, cứ chìm nổi cả trong giấc mơ cơ. Quen bươn lên như con gà mái xù lông vì giữ ổ, giờ buông là cực gian nan. Thậm chí có lúc nghĩ khéo chết cũng ko nhắm đc mắt cho mà xem.

Việc gì đặt trước  nhẽ sinh tử cũng buông được cái roẹt, trừ mấy chủng việc ấy.

Tập buông đấy, vẫn tập đấy, nhẫn nại chịu đựng kìm lòng lắm đấy, nhưng trầy trật đến tận từng tế bào.

2.
Lại cái tội gặp chuyện gì lòng muốn buông đi, tránh đi vì chỉ là chuyện rất riêng, rất sâu trong tim mình, trong tâm hồn mình thôi thì lao ngay vào chiến đấu "vượt lên bản thân".

Biết là có thắng 99 cũng lỗ mịa 101 mà cứ cố gắng. Buôn mình mình lỗ, nín mình mình thua.

Lắm lúc sực tỉnh, ơ, tội gì cứ phải thắng bản thân? Thua bản thân một lúc, một trận đi, cũng là biết thương mình, là biết sống thật với mình mà.

3.
Rồi cũng hay thừa nhận với lòng mình, bỏ qua tốt xấu, thiện ác, hay dở
Cũng đỡ lắm...
Tu cũng có lúc nghỉ tý để tỉnh táo mà xốc hành trang
Mà ngắm một vệt khói trầm, mà cho lòng mình xuôi con nước tý
Mình là người chứ thánh đâu mà phải trong vắt
Cho ấm áp tý, mai đau chịu sau

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét