Thứ Năm, 29 tháng 1, 2015

GAME NÓI THẬT - Truyện ngắn cũn



Gã và nàng khắc khẩu toàn tập. Từ ngày hai bên quen nhau, tay bạn thân của gã hóa kẻ nợ đời gã đến mức cứ thấy điện thoại gã gọi tinh mơ là y như rằng xác định bỏ việc xuyên ngày qua đêm hầu rượu, đưa gã về kẻo có ngày nàng sẽ trách vì không hầu gã mà nàng "mất xác chồng". Tay bạn có lần phũ mồm đoán thể nào cặp đôi hoàn cảnh này cũng sẽ dắt tay nhau lên kiện Thượng đế vì không tạo ra nhau từ xương sườn mà từ xương hàm. Dính như keo, hiểu nhau như đi dép lê trong óc nhau mà cứ mở mồm lại phải chém ngược gió cấp ngoại hạng.

Ngày hồng hoang gã và nàng cũng tình cờ chiếm chỗ trong đời nhau chỉ từ một trận đấu khẩu phồng mang trợn má đến độ về đôi bên cùng ngẫn ra công nhận đời võ mồm chưa từng gặp địch thủ nào... hợp gió và thông minh, tư duy độc đáo đến thế. Rồi gã rủ nàng chơi trò nói thật, mọi thứ trong cuộc sống được cập nhật và thật. Thật từ phút trả lời có mê nhau đến ti tỉ khôn dại sân si. Hẹn rằng chỉ một chút dối sẽ làm luật chơi tan biến, sẽ không ai biết đời trôi ngả nào, rẽ ngả nao.

Khó cực nhưng dễ chịu cực. Đâm ra phải tu thân bất đắc dĩ nhưng lại bình yên vì tu luôn được cả cách chế ngự cái tôi để chấp nhận nhau rất thực. Trên đường tu tập, vài phen bên nọ ngờ bên kia dối nhưng khi hỏi thẳng trong game Nói Thật thì luôn được biết hiện thực trần trụi là gì. Đớn đau kinh khủng và tin nhau ngày càng tin. Đôi lúc cả đôi cùng gào lên rằng tổn thương quá vì nghe lời nói thật, nhưng không ai muốn game dừng lại.

Tay bạn lắc đầu bó tay vì chả biết bao giờ mới thôi làm nạn nhân bất đắc dĩ của game. Tần suất bỏ việc hầu rượu lúc thưa lúc dày rồi lại lúc dày lúc thưa, chưa biết bao giờ mới chung kết vụ kiện Thượng đế. Muốn giáo hóa cho gã và nàng thành những kẻ yêu nhau bình thường, tức là không nhất thiết phải thật thà hết mọi sự như bóc não nhau ra nhưng cả đôi đều chung một câu đáp lời tay bạn: "không tìm được ở đâu kẻ vừa yêu vừa chấp nhận nhau tới cùng" như thế. Đau mà đành chịu. Game Nói Thật dường như là một thứ kim cô không hẹn ngày rã hơn là một phòng tu tín tâm. Nhưng không chỉ là tin nhau sẽ luôn thật mà họ cần nhau như cần tình nhân, cần vợ, cần chồng, cần cha, cần mẹ, cần bạn... Một tỷ thành phần trong một. Đến mức lắm lúc đôi bên và tay bạn cùng nghi ngờ thứ ràng níu gã với nàng có phải tình yêu không hay là cái gì?

Riết, một ngày đến lượt tay bạn thấy nàng tìm gặp:
- Em không biết phải làm gì nữa. Em không muốn nhìn thấy, không muốn nghe anh ấy nói dù về nhà vẫn thấy nhau, vẫn nghe kể lể đủ thứ. Nhưng em nghe như nghe mấy đứa lừa mua thẻ điện thoại thôi. Nghe xong thì rỗng hơn cả lúc chưa nghe. Anh ấy không còn tuân thủ luật nói thật nữa rồi. Khi em hỏi gì đó theo luật game thì nói mà không toát ra vẻ ái ngại cơn đau của em sẽ ở độ nào. Và kinh nhất, chúng em không còn cãi nhau nữa, anh ấy nói gì em cũng chỉ ừ cho nhanh vì biết nói gì khi lòng em rỗng toang, máu đông không chảy nổi. Anh ấy không gào thét nữa khi nghe em nói thật mà chỉ lẳng lặng tích cóp bằng chứng để tin hoặc không như một gã điềm tĩnh lẫn với một kẻ tiểu nông bần tiện.

Tay bạn hoang mang, không biết gã và nàng đang trở thành những kẻ chồng vợ, những kẻ yêu nhau bình thường hay đã chuyển sang thời kỳ thế giới hỗn mang, không còn niềm tin vào nhau. Gã lên Google tìm từ khóa "game Nói Thật" và chỉ có mỗi một truyện ngắn có cái tên tương tự nhưng kết thúc lại là "Họ buộc phải học cách nhìn nhau nhòa hơn".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét