Thứ Ba, 17 tháng 4, 2012

LÃNG MẠN & LÃNG PHÍ


Có lẽ không đáng buồn cười lắm nếu một số người thì muốn có đời sống lãng mạn còn những người nào đó lại thấy  lãng mạn  là lãng phí  đời sống. 

Mình không để người khác (và đờn ông) thấy tặng hoa cho mình là sự lãng phí dù họ/anh ta lãng mạn thực sự hay chỉ muốn chiều thói lãng mạn mà họ nghĩ là bản tính cố hữu ở mình. Thì họ hiểu thế cũng tốt mừ. Mình học được ở các phương tiện truyền thông phép lịch sự ấy và bản thân mình cũng tự thấy thà thế còn hơn không được tặng gì, kể cả tiền hay hiện vật. Hà hà. Hồi xưa thường và thời nay vẫn còn lác đác những lúc mình xúc động vì được tặng hoa thay vì vô số thứ đáng mơ ước khác nữa. 

Bố khỉ, tuy thế cũng có lần vào một dịp mà bệnh viêm màng túi dọa/chớm di căn sang viêm màng tim khiến những nút, dây thần kinh nào đó trên màng óc dù không hề chập mà bỗng xúi miệng mình phun ra câu Ối giời, đắt quá, tiếc. Hic, bó hoa chồng tặng theo truyền thống mới được nhiễm/áp đặt/giác ngộ từ sau ngày có vợ giá bằng những hai yến gạo Bắc hương. Èo ôi. Như lúc giá xăng không giật, giá rau không nhột, giá thịt không làm tịt  trí khôn thì có lẽ mình không có cơ hội phát hiện ra một khía cạnh rất đờn bà như thiên hạ, rất bản chất như thế.

Một hôm ngồi buôn với bạn ở quán trà đá viu đẹp gần cơ quan, nắng êm đềm, gió hây hây, thú vui vừa rẻ vừa đã đời nhất hạng. Chợt thấy sao mà những cảm nhận mây trời gió biển lung linh lãng mạn ấy ngoài giá trị xả xì choét thì chả đem lại lợi ích gì cho đời này. Hức. Đứng lên, quẹt mông là lại sờ sờ đấy những âu lo cơm áo, gạo tiền, gánh đời. Dù lãng mạn vẫn cứ là khả năng cảm nhận vẻ đẹp đời sống trời phú nhưng có lẽ vì không sinh lợi vật chất mà nó hóa ra... lãng phí. Chẹp miệng nghĩ, thế mà khối đứa nó dùng tý lãng mạn có thật hoặc hàng nhái, hàng dỏm nó lừa/ câu/ buôn ra tiền tấn bất chấp đối tác là hợp lý/hợp đạo lý hay là nạn nhân của nó. Bố khỉ. Lãng mạn hàng thật xưa rày bản chất vẫn khó dùng để chuyển hóa ra những đồng xèng leng keng hoặc tiếng polime xạc xào. 

Chiều nay, vẫn buôn với nó, vẫn thấy lãng mạn nhiều khi rõ là lãng phí. Rất lãng phí nếu như ôm tình cũ, lụy tình rồi tháng qua, năm trôi, phí luôn cả cuộc đời vào những khoan nhặt ẩn, hiện của tiếc nuối tình nhân, xúc cảm tình ái đã ngưng lại. Có thể hỏng đời đến độ cứ ôm nó khư khư như tro tàn mà không hiểu hơi ấm của mớ tro ấy là do mình hà hơi tiếp nhiệt chứ không hề phải do năng lượng thực tiễn của nó còn vương. Cũng có thể chỉ là những nuối đau nhói nhẹ, nhói giật vì sao đó... nay vương mai vất. Ôi chao. Mình không nghĩ thế là lãng mạn mà là lãng phí. Cái còn lại là kho tàng ký ức ấm áp, ta đã có tình yêu, giờ ta còn tình nghĩa đặc biệt... Cái chừng mực hợp lý mức đó mới thực là hơi ấm của tháng năm cuộc đời. Thế mà đâu phải dễ tường minh nhỉ. Bố khỉ. Lắm khi thấy người cũ nào đó "hồi hơi ấm", dù có cả sắc màu tình nghĩa hay chỉ là họ bỗng dưng tự thế chứ thực tế chả liên quan quái gì tới đời nhau, mình thấy lãng phí quá chừng mà chả nỡ nói ra cho họ tổn thương. Mình cứ nghĩ tới cái entry chưa được viết ra dù nhâm nhi thai nghén rất nhiều: "Thuyết tiến hóa của Đắc - uyn, cái đuôi khỉ rụng và chủ nghĩa AQ" muốn bàn về sự tồn tại của xúc cảm, hành vi và gương mặt con người trên cơ sở tính "còn ý nghĩa".

Mình phì cười khi nghĩ xuyên những điều ấy. Sao thấy khó phân định lãng mạn, lãng phí và... lạnh lùng trong một thể con người - mình là ví dụ. Có lúc mình nghĩ đó là kết quả của việc học cách tư duy của đàn ông, có lúc nghi ngờ hay nó là bản chất của đàn bà, nhưng đầy khi lại gật gù có lẽ nó chính là thói "chuồn chuồn chớp nước" mà một kẻ có nick blog là "CHUỒN" bị ám từ bao giờ chả biết.

Ha ha, thế nên trong About Me của mình từ thời Zà hú tới giờ vẫn có một đoạn đại ý là "rất lãng mạn và quá tỉnh táo". Thôi thì thế nào cũng được. Độ lấn lướt nhau của các vế còn rất phụ thuộc vào... thời tiết, vào nhịp tăng xông của giá-lương-tiền. Hớ hớ.

8 nhận xét:

  1. vâng chuẩn quá đi chị ;)) có cách nào lãng mạn mà ko quá đắt ko bày em với

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ha ha. Em quá nhanh đó nha.

      Ở khu mình có 1 quán trà đá viu đẹp, bán từ chập tối đến 11h đêm của bà cụ ngồi ở chỗ cổng nhà văn hóa phường, đối diện cổng trường Việt An mới ấy :D

      Xóa
    2. Tức nhất là chị Chuồn toàn viết ra những điều mình cũng lơ mơ thế ! Giời ạ, sao từ cái lơ mơ đến những dòng chữ cụ thể với mình xa lắc xa lơ mà chị ấy cứ tưng tửng oánh phím ra thế không biết !

      Xóa
    3. Chị ơi! người cũ lâu ngày gặp lại rồi hôm sau gửi đến một lẵng hoa cỡ 2 yến gạo Tám Thái thì là LÃNG PHÍ hay là LÃNG MẠN ạ :))

      Xóa
    4. @ PTN: Lòng vả cũng như lòng sung là tốt quá òi :D

      Xóa
    5. @ Mẹ Mốc:
      Là Lãng đãng í chứ :))
      Tất nhiên chị có nguyên tắc không làm tổn thương ai khi không buộc phải làm nên một là chị không tiếc xiền hộ, hai là chị hiểu đối phương dù chị không giống, sao đâu :))

      Xóa
  2. Cậu ơi thiếu gia quyền quý vớ chân dài mông cong 'tóc vàng hoe', công nương nhà gia phong mê đắm đẹp mã họ sở, hai vụ đó LÃNG PHÍ hay LÃNG MẠN hở cậu, tớ tính mãi vẫn nhầm lẫn hết cả :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vụ thiếu gia thì "chết vì ngu chứ bệnh tật gì". Hí hí
      Vụ công nương thì "chết vì ngơ chứ bệnh hoạn chi".

      Chả lãng mạn tí lào cậu ợ.

      Xóa