Thứ Năm, 19 tháng 4, 2012

DỌA MA


Khuya lắc khuya lơ mà Quốc An vẫn cứ tí ta tí toét buôn chuyện. Bốc phét đến đau cả đầu mẹ. Mẹ chả đọc được sách, cũng chả ngủ nổi. Mẹ nhắm mắt nằm im, kệ nó. Luyên thuyên chán có lẽ nó ngủ. Chả ăn thua.

Mẹ chợt thất thanh:

- Thôi chết, đúng nửa đêm rồi. Mẹ phải nằm thật im đây kẻo ma và ngáo ộp sắp vào nhà đấy. Mẹ sợ lắm.

Nó quay phắt sang hỏi:

- Thật hả mẹ, sắp rồi hả mẹ.

Nghe giọng giống kiểu có chuyện để được buôn hơn là hốt hoảng. Mẹ chột dạ, khéo mà thằng này lại háo hức chờ ma vào thì có. Hức. Nhưng mẹ chán rồi, mẹ nằm yên lặng, không trả lời, không cựa quậy và nhất là không chạm gì vào nó, hy vọng như thế sẽ nhấn tăng được độ hù dọa.

Mười phút trôi qua. Yên lặng tuyệt đối. Có lẽ nó ngủ rồi. Mẹ thở phào, thả lỏng, sẵn sàng lao vào thiên đường mộng mị.

- Mẹ đỡ sợ chưa mẹ. Không có ma đâu mẹ ạ. Mẹ ngủ ngon đi. Quốc An cũng ngủ đây, mai còn dậy sớm đi học và mua kẹo cao su.

Mẹ nín cười vì sợ vỡ hàng thêm.

8 nhận xét:

  1. vài bữa em lớn thì em doạ ma lại mẹ cho coi, mẹ... mê tín ghê á :))

    Trả lờiXóa
  2. Chang chup o dau ma co anh lam hang xin the he he :-P

    Trả lờiXóa
  3. Anh Quốc An chụp hình dự thi bước nhảy hoàn vũ ah chị?

    Trả lờiXóa
  4. Thưa các cô! Cháu giờ còn lên đời hơn nữa roài. Để bữa nào mẹ cháu tức điên lên mẹ cháu kể hầu các cô.

    Trả lờiXóa
  5. Một người con bản lĩnh, đẹp trai nữa! :D

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, cháu còn đang lên đời nữa, chưa dừng mới khiếp chớ

      Xóa